Ngọc Lan và Gia Khải nằm cạnh nhau trên chiếc giường êm ái, ánh sáng từ ngọn đèn ngủ dịu dàng chiếu xuống, tạo nên không khí yên bình và ấm cúng. Bên ngoài, tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua những tán cây, mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa lá. Ngọc Lan đã chìm vào giấc ngủ, khuôn mặt cô yên bình, đôi môi khẽ nhếch lên như đang mơ về những điều hạnh phúc.
Nhưng Gia Khải thì không thể nào chợp mắt được. Anh nằm đó, cảm nhận rõ ràng hơi thở đều đều của Ngọc Lan bên cạnh, trái tim anh đập rộn ràng với những suy nghĩ và cảm xúc đang trào dâng. Đêm nay, anh cảm thấy có một điều gì đó rất đặc biệt, một điều mà anh đã mong chờ từ lâu, nhưng chưa bao giờ dám nói ra.
Anh nhẹ nhàng xoay người sang bên cạnh, nhìn Ngọc Lan trong ánh sáng mờ ảo. Cô ấy là tất cả đối với anh, người phụ nữ mà anh yêu thương và tôn trọng hơn bất cứ điều gì trên đời. Anh thấy trong lòng mình trào dâng một cảm giác hạnh phúc đến mức không thể diễn tả bằng lời.
Gia Khải đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của Ngọc Lan, cảm nhận từng sợi tóc lướt qua ngón tay mình. Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, như muốn bảo vệ và che chở cho cô mãi mãi. "Vợ yêu, em là tất cả đối với anh, anh thì thầm, giọng nói tràn đầy tình cảm.
Ngọc Lan khẽ trở mình, đôi mắt cô mở ra, nhìn thấy Gia Khải đang âu yếm nhìn mình. "Sao anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-duoc-anh-la-dieu-may-man-cua-em/3645278/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.