Sắp xếp trong căn phòng cùng tầng đều giống nhau, bồn tắm gần phòng khách, bàn gần ban công, rập khuôn cũ kĩ.
Dụ Kiến vào cửa cởi áo khoác, sau đó mở cửa ban công, thông gió.
"Anh gọi đồ giúp tôi với." Cô kéo rèm, nói với Thái Tấn Đồng.
Dạ dày cô hơi co rút đau đớn, bệnh cũ này không xem như bệnh đau dạ dày, chỉ thỉnh thoảng cảm thấy không ổn, mẹ cô luôn nói cô là bị công việc làm hư, thường xuyên chuyện bé xé ra to, buổi tối cố gắng không cho cô ăn quá nhiều dầu mỡ, phải để ý dạ dày.
Thật ra tối nay cũng chưa ăn gì, hiện tại vừa đói vừa đau.
Thái Tấn Đồng cầm lấy điện thoại hỏi: "Cô muốn ăn gì?"
"Để tôi." Mạnh Đông lấy đi ống nghe trong tay Thái Tấn Đồng.
Dụ Kiến liếc anh, xắn tay áo đi buồng vệ sinh, không nói gì thêm.
Rửa xong tay đi ra, cô nói với hai người: "Hai người trở về nghỉ ngơi đi, đêm nay cảm ơn."
"Cảm ơn cái gì, tôi là người đại diện của cô." Thái Tấn Đồng ngồi ở sô pha gửi tin nhắn, đêm nay xảy ra chuyện như vậy, có lẽ phải thức đêm, anh ta nói, "Dù sao cô còn muốn ăn cơm, tôi chờ cô ăn xong lại đi, bên công ty có gì cần trả lời tôi cũng có thể trực tiếp nói với cô."
Dụ Kiến nhìn về phía Mạnh Đông: "Còn anh?"
"Tôi cũng gọi chút đồ ăn chung với cô."
Mạnh Đông nhìn Dụ Kiến không hé răng, anh cũng không hề khách sáo nói một câu không ngại.
Anh treo áo khoác lên giá, xắn tay áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-dong/456813/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.