Hai người bốn chân, vang lên tiếng sột soạt trong tuyết, xe đạp dừng ở bên ngoài một đêm, ghế sau đã có một tầng cao tuyết trắng.
Cô đi sau non nửa bước, nghiêng đầu nhìn Tiểu Dương Xuân, không yên lòng nghĩ cậu ra cửa lúc mấy giờ, cô nhìn trên mũ đối phương tích một tầng tuyết.
Nghỉ đông mùa tuyết đúng hạn tới, cô mang theo đặc sản địa phương cô Khúc tặng, cùng với phiếu điểm không hề đẹp như trước về nhà đón năm mới.
Khách trong tiệm ăn giống như mây đến, cha mẹ bận rộn đến mức chân không chạm đất, cô không xào rau rửa bát được, chỉ có thể đứng ở quầy thu ngân hỗ trợ tính tiền.
Trước giao thừa cô cài ca khúc của mình vào máy tính quầy thu ngân, sau khi cha mẹ tiễn một bàn khách cuối cùng bật cho bọn họ nghe.
"Dễ nghe không ạ?" Cô hỏi.
Cha mẹ thật lòng khích lệ: "Dễ nghe, thật sự là tự con viết sao?"
"Đương nhiên."
"Dễ nghe dễ nghe, bật lại lần nữa."
Cô để chế độ tuần hoàn, ngang ngược nói: "Về sau trong tiệm chỉ được bật nhạc của con."
Mẹ nói: "Con chỉ có hai bài hát, nghe sẽ chán."
"Con sẽ còn viết tiếp."
Mẹ nhắc nhở cô: "Con sắp lên lớp mười hai, phải để tâm vào việc học tập, đừng cả ngày không làm việc đàng hoàng."
Cô không tranh luận với mẹ, tự quyết định: "Ca khúc này bật ba tháng, chờ tới mùa hè lại bật một bài khác, đến mùa thu con sẽ viết một bài mới, một năm bốn ca khúc thay phiên nhau."
Cha mẹ cười ha ha nói thật sao.
"Con nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-dong/456805/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.