Chu Quân hoàn hồn, ánh mắt lại lần nữa đặt lên người Ung Tấn lúc này thiếu tướng mới vừa lòng. Y nhìn đôi mắt màu xám xanh kia: "Rất đẹp sao?" Chu thiếu gia dẩu môi nói: "Hắn là ai?" Ung Tấn dừng một lát tiện đà đáp: "Mộc Ly Thanh." Chu Quân không quá vừa lòng lắc đầu, hỏi lại một lần nữa: "Hắn là ai." Ung Tấn nắm tay Chu Quân, cảm giác lòng bàn tay lưu lại độ ấm mới thấp giọng nói: "Người của nhà họ Ung."
Không đợi Chu Quân tiếp tục hỏi Ung Tấn lại nói: "Lúc phát sinh sự việc ngoài ý muốn là hắn chắn đạn cho tôi." Ngón tay Chu Quân run lên hơi hơi co lại, lông mày của hắn cũng nhăn thành một đoàn. Hắn lại càng không có tự tin tiếp tục hỏi câu thứ ba hắn là người của ngài, ngài và hắn từng có một đoạn thời gian sao? Chắn đạn là lấy mạng mình đánh cuộc, Chu Quân tự hỏi chính mình có lẽ là không có dũng khí như vậy.
Là yêu sâu đậm tới cỡ nào, thật khiến người ta kính nể. Chu Quân bội phục Mộc Ly Thanh, nhưng không có nghĩa là lòng hắn không khổ sở. Cho dù là hắn cũng cảm thấy phần cảm tình này mãnh liệt vậy Ung Tấn thì sao. Một người bằng lòng vì mình chết trong lòng không thể không có cảm xúc. Chu Quân như lùi bước muốn rút tay từ trong tay Ung Tấn ra. Nhưng bàn tay Ung Tấn khép lại thật chặt không cho hắn lui ra.
Ung Tấn dắt hắn về phòng ngủ, lên giường nằm y cũng kéo Chu Quân lên theo muốn ôm lấy hắn. Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-dip-thi-choi/1017333/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.