Edit: Yan
——
Ở trong nước càng nhiều càng hiểu nhiều về người thân, ngược lại cũng ngày càng giống người ngoài. Lúc ở nước ngoài từng ngày đều nhớ về nhà sau khi quay về lại cảm thấy chi bằng nhớ ở trong lòng, xa thơm gần thối. Cũng không phải nói là nhà họ Chu đối xử không tốt với hắn nhưng từ sau khi mẹ hắn mất có lẽ nhà hắn đã sớm không còn. Lúc mẹ vẫn còn luôn nói hắn phải học hành thành công về sau thành gia lập thất là sẽ có nhà.
Tựa người dưới hành lang hít gió lạnh, lòng Chu Quân ẩn ẩn xao động. Ai nói không đúng, có vợ đẹp con ngoan, một câu câu ba hai câu dady, cho dù có là cây cao rễ sâu cỡ nào cũng có thể bị tiếng gọi này làm cho lung lay. Nhưng hắn lại cứ không thể, gặp Ung Tấn rồi người kia tựa ma chướng trong lòng hắn.
Biết rõ là thứ không cầm được ngược lại càng muốn nắm, trong đầu biết chẳng thể lâu dài nhưng vẫn muốn trầm mê. Vừa mới nghĩ thông nào còn chỗ mà suy nghĩ đến những người khác, hắn cứ dựa lưng dưới hành lang đến khi mũi thở ra toàn sương trắng mới chậm rãi quay về. Lúc ăn cơm tối, anh cả ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị, chị dâu múc cho anh cả một muôi canh thỉnh thoảng lại ghé tai nói nhỏ gì đó với anh.
Ngược lại nhìn như đang ghé tai hôn nhẹ, Chu Quân cảm thấy hẳn là mình đa nghi rồi, người một nhà chắc là không phải tất cả đều đang diễn trò đi, nếu ai cũng gạt người làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-dip-thi-choi/1017330/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.