*Sau hơn một khắc cuối cùng Huyết Băng đã an cơm xong, bàn tay hắn xoa nhẹ bụng và đứng lên, ta nhìn hắn miệng khẻ mỉm cười, bàn tay ta cầm tách trà ấm đưa sang cho hắn, giọng nhẹ nhàng lên tiếng.
_ Anh ăn có vừa miệng không? Lát anh dẫn ta ra ngoài chơi nha?.
Huyết Băng nhìn nàng tay cầm lấy chén trà miệng liền lên tiếng.
_ Nàng là Vương hậu của ta, nàng có thể gọi ta là vương, hay gọi là chàng, hoặc gọi tên của ta, nàng đừng gọi là anh gì đó, các quan lại trong triều nghe được họ cười nàng đó, nàng nấu ăn rất ngon, sau này hãy thường xuyên nấu cho ta ăn với, không được nấu cho ai khác ngoài ta đấy nàng có biết không?.
_ Nàng hãy thay y phục khác, ta dẫn nàng ra ngoài chơi.
Dương Hồng Yên ta liền cười tươi sáng khi nghe được ra ngoài chơi, ta nhanh chân đi vào bên trong thay ra bộ y phục gọn gàng theo phong cách của người luyện võ, y phục màu trắng, mái tóc dài mượt mà đen tuyền được ta cột cao lên gọn gàng, ta không đeo trang sức, bên trong đôi giày ống ta cất giấu hai khẩu súng ngắn, vì lúc xuyên qua những vật này đều ở cả trên người ta, trên tay đeo chiếc đồng hồ có cài sẵn la bàn định hướng.
Ta thay xong liền bước ra ngoài lúc này Huyết Băng cũng đã thay xong y phục hắn mặc bộ y phục đơn giản màu đỏ yêu thích của hắn, tóc cột nữa đầu, còn nữa hắn xõa, trên tay là chiếc quạt to, có trạm khắc hoa văn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-tinh-o-co-dai-phan-1/1594359/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.