Trương Dạ Yến thấy lão bá tuổi lớn hơn mình rất nhiều, mà quỳ trước mặt mình, trong lòng nàng cảm thấy rất khó chịu, hai tai vương ra nàng đở ông đứng dậy giọng nhẹ nhàng nói:
_ Lão bá đừng làm vậy cháu không dám nhận đâu ạ.
Ông lão vội quay sang mấy đứa cháu nói: các cháu hãy mau đa tạ vị tỷ tỷ này đi, tỷ ấy là ân nhân của gia đình ta đó, nghe lời gia gia cả bốn nhóc quỳ xuống đồng lên tiếng:
chúng em đa tạ tỷ tỷ và các ca ca rất nhiều ạ.
Dạ Yến vội vàng đở mấy nhóc dậy, bàn tay nàng xoa đầu chúng, ánh mắt thật ôn nhu nhìn chúng miệng nàng cười tươi và lên hỏi: các đệ,và các tiểu muội tên là gì nè? .
Nghe nàng hỏi đứa lớn nhất nhanh miệng đáp:
_ Đệ tên là Tiểu khang, đứa kế cũng nói: "còn đệ gọi là Tiểu Phúc ".
Cô bé nhỏ nhắn có đôi mắt to tròn nhìn nàng khẻ nói:
_ Vòn muội là Thúy Phụng, cùng muội muội là Thúy Ngọc thưa tỷ tỷ, nàng gật đầu nhìn chúng, các em đói rồi phải không? chúng ta cùng đi ăn cơm nha?.
Nghe nàng nói cả bốn nhảy lên reo mừng, đi, đi chúng ta cùng đi với tỷ tỷ, nói dứt lời cả bốn đứa nắm tay kéo nàng đi, cả bốn tên nam nhân nhìn nàng với tất cả sự yêu thương và kính trọng, họ cùng Tiểu Thúy và lão bá từ từ bước theo sau
__Cả bảy người lớn, bốn đứa trẻ dừng lại tại một tửu quán sang trọng, cả đám bước vào chọn một cái bàn trong góc ngồi xuống, tiểu nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-tinh-o-co-dai-phan-1/1594352/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.