Cỏi hồng trần chinh phạt bấy nhiêu năm.
Ôm giấc mộng tung hoành trên chiến trận.
Trái tim đá chưa từng nghe khuất phục.
Bỗng ngập ngừng trước giọt lệ giai nhân.
Kỳ Lôi- bước vào bên trong đến bên giường lớn, diễn cảnh trước mắt thật làm cho người ta té xỉu, cũng mai hiện tại cô nương này đang bị bất tỉnh, nếu không thì một cảnh trước mắt sẽ dễ bị hiểu lầm mất thôi.
Liếc mắt nhìn vị đại huynh của mình, hắn ngồi trên giường hai cánh tay ôm chặt cả người tiểu cô nương trong lòng, mặt hắn nhìn không còn chút huyết sắc, đôi mục quang đỏ ngầu vì rơi lệ.
" hả!"
_"Huynh ấy khóc sao? "
_Vì một cô nương! có phải thật không?.
_"Sao đệ còn không xem bệnh tình của nàng mà còn đứng ngây ra đó?"
Tứớc Thiên nghiêm mặt nói, Kỳ Lôi nghe lời nói của vương huynh hắn mới chợt nhớ mình đến đây để làm gì, chân liền bước vội đến bên giường,đặt hai ngón tay lên mạch tượng của Dạ Yến mà chuẩn mạch.
Tiếp theo Kỳ Lôi kiểm tra lại vết thương, đôi mày kiếm khẻ châu lại, gương mặt Kỳ Lôi căn thẳng hướng mắt nhìn đến Tứớc Thiên giọng trầm ổn nói: vương huynh! cô nương này đang bị sốt cao, là do vết thương trên ngực xưng to, có hiện tượng tụ mũ, vết thương bầm đen, mạch không đều, hơi thở nàng mệt nhọc, đệ thật sự không biết hung khí gây ra thương tích cho nàng là gì? nhưng nó vẫn còn nằm trong đó.
_Nhất định phải lấy nó ra, bằng không sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng của nàng ấy.
"Rầm" nghe lời nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-tinh-o-co-dai-phan-1/1594325/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.