“Làm ơn tránh ra, bệnh nhân đang trong tình trạng nguy cấp.”
Y tá đi đầu cố gắng gạt người đàn ông đó ra khỏi đường đi chỉ vì tiếng báo động trên màn hình của tài xế xe tải càng lúc càng lớn. Nhưng cậu ta không chịu dịch chuyển dù cho các vết thương hành hạ thể xác.
“Các người là bác sĩ mà không biết ai nên cứu, ai không à? Hắn đâm chết người, hắn xứng đáng được chết thay cho họ.”
Các bác sĩ và y tá khác không dám làm gì mạnh bạo, chỉ dám vừa trấn tĩnh bệnh nhân, vừa gấp gáp đưa tài xế vào phòng cấp cứu trước khi quá trễ.
“Cậu bình tĩnh lại đi.”
“Làm ơn tránh ra.”
Khung cảnh rơi vào mớ hỗn loạn với các tiếng rên rỉ đau đớn của những người khác. Cậu trai trẻ vẫn nắm chặt cánh tay của y tá dẫn đầu, gần như không còn kiểm soát được tâm trạng nên muốn xông tới.
“Rầm!”
Tiếng bàn ghế đụng vào nhau một cách thô báo, nhưng điều làm cho mọi người sững sờ chính là cú đấm của cậu trai trẻ định giáng xuống tài xế xe tải đã nằm chễm chệ trên mặt của Hoài Khang. Anh hơi đưa tay lên miệng, thấy không chảy máu răng thì mới dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn cậu ta khiến ai cũng nuốt nước bọt trong lo sợ.
“Chúng tôi là bác sĩ có chức trách phải cứu giúp tất cả bệnh nhân, không được bỏ sót một ai. Còn lỗi sai của người này sẽ có pháp luật trừng trị. Mong cậu hãy bình tĩnh, đừng gây thêm rắc rối nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-ai-o-khoa-truc-trang/2922424/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.