Hoài Khang nhíu mày, cứ nhìn xuống đất để lần mò cặp mắt kính của mình. Cuối cùng cũng tìm thấy, anh lấy lại được tầm nhìn rõ ràng thì chỉ biết thở dài, sau đó quay đầu về phía nhà tắm. Anh không phải không muốn chạm vào cô, nhưng anh sẽ không làm những chuyện này trong lúc cô không tỉnh táo.
Hoài Khang tiến vào phòng ngủ, lột chiếc quần ướt nhẹp trên người rồi dùng khăn quấn quanh. Bên dưới vẫn chưa có dấu hiệu giảm nhiệt khiến anh có chút đau. Ngồi xuống giường, anh cố gắng để tâm trạng thư giãn một chút, tránh nhớ đến chuyện ban nãy.
Tuy nhiên, cánh cửa bất ngờ mở ra, đồng thời Tuệ Khanh bước vào, trên người chỉ có mỗi chiếc khăn quấn ngang. Hoài Khang nhìn cảnh xuân úp úp mở mở trước mặt mà cảm nhận thằng em bên dưới lại đang ngẩng cao đầu. Anh đi lại, luồn tay vào tóc của cô, se nhẹ vành tai khiến cô rụt người vì nhột.
“Tỉnh táo lại chưa?”
Chất giọng của Hoài Khang không còn dịu dàng hay cưng chiều chút nào, bây giờ chỉ còn đọng lại sự khàn đặc và tình ái. Ngôn Tình Nữ Phụ
“Vâng!” Tuệ Khanh gật đầu, cứ cảm thấy bàn tay của anh có hàm ý gì đó làm người cô run rẩy.
“Còn nhớ nãy giờ em làm gì không?” Hoài Khang tiếp tục hỏi. Nhận được cái gật đầu của Tuệ Khanh, anh nâng cằm cô lên, ép cô nhìn sâu vào mắt mình: “Tuệ Khanh, anh không phải là người thích kiềm chế hay ăn chay trước cô gái mình yêu. Liệu em còn giữ ý muốn ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-ai-o-khoa-truc-trang/2922360/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.