Người dẫn chương trình bước lên sân khấu. Xung quanh anh ta cũng được sắp xếp không ít các bục cao hơn và phủ lên đó tấm vải đỏ. Tuệ Khanh đứng xem một lát, cũng dần nhận ra đây là nơi đấu giá chọn vật phẩm đắt đỏ. Cô không biết từ khi nào mẹ Huỳnh lại yêu thích điều này nữa.
Những món đồ càng lúc càng vơi đi. Từ xa, Tuệ Khanh thấy mẹ Huỳnh không ngừng tranh giành đồ vật với các quý phu nhân khác, nhưng chỉ để cho vui mà không gây thù chuốc oán gì nên cô mới yên lòng mà để mẹ mình hưởng thụ thêm một chút.
Đúng lúc này, một cặp nhẫn kim cương sáng chói là món đồ cuối cùng được đem ra trưng bày. Nghe bảo nó là hàng thiết kế riêng, chỉ có một đôi duy nhất trên đời này. Không biết vì sao vừa nhìn thấy nó thì Tuệ Khanh đã yêu thích ngay.
Mẹ Huỳnh đang từ chỗ của bạn bè mà đi nhanh qua bên Tuệ Khanh: “Con thích cặp nhẫn đó không? Đấu giá đi.”
Tuệ Khanh không giấu nổi sự yêu thích của mình, nhưng hiện tại cô cũng không phải là cô gái thích gì mua đó. Cô chỉ cần những thứ thật sự cần thiết cho cuộc sống của cô mà thôi. Vì thế, cô lắc đầu.
“Không, thưa mẹ. Nó đẹp thật nhưng con nghĩ con không phải người thích hợp với nó.”
“Sao lại không thích hợp. Mẹ cảm giác như nó tạo ra chỉ để cho con vậy.” Mẹ Huỳnh nhíu mày, không cho phép Tuệ Khanh nhún nhường như thế.
Buổi đấu giá bắt đầu, số tiền càng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-chan-ai-o-khoa-truc-trang/2922329/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.