Mùng 8 tháng 3 là ngày Quốc tế phụ nữ, có lẽ vì đây là ngày đặc biệt nên rất dễ nhớ, hoặc có lẽ là vì hôm ấy là bước ngoặt lớn đối với em. Hômđó, anh gửi một bức thư hỏi em, lại còn viết bằng tiếng Anh, em đã cóbạn trai chưa? Em bảo chưa, rồi anh nói, anh làm bạn trai em được không, em không cần trả lời ngay, anh nói anh cho em thời gian suy nghĩ.
Em không biết có phải em đã chờ ngày này lâu rồi không, em chỉ nhớ lúcđó mặt em ửng đỏ. Tuy người nhà đều bận rộn không chú ý đến em nhưng emvẫn như tên trộm lén lút cười, từ từ khôi phục lại nhịp tim. Em biết emphải cho anh một đáp án. Thời trung học em cũng đã từng có cảm tình vớibạn nam khác nhưng chưa chưa từng mãnh liệt thế này, mãnh liệt đến mứcem không màng đến hậu quả đã nhận lời, khiến em quên đi lý do ban đầu em từ chối người khác, khiến em quên đi tất cả mọi thứ.
Ngày kế tiếp, em muốn nói với anh câu trả lời của em, nhưng không tìmthấy anh. Tiết thể dục, em kéo theo bạn học làm bia đỡ đạn chạy ra sânbóng, đợi đến lúc anh nghỉ thì bước lên nói “Em đồng ý”. Sau đó vội kéobạn học chạy biến.
Em còn nhớ một lần thi, nhà trường sắp chỗ, chỗ anh ngồi ở ngay bên cạnh em. Buổi trưa hôm ấy, nắng ấm chiếu lên người hai ta, ngọt ngào và ấmáp.
Mối tình đầu của em là vào khoảng năm 16, 17 tuổi, thời gian tươi đẹp,trong sáng nhất của đời người. Khi đó anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-vao-mua-hoa-dep-nhat/73554/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.