Quãng đường từ tầng hai lên tầng ba không xa lắm, nhưng những bậc cầu thang bỗng nhiên dài hơn cô tưởng tượng.
Cô gái thở dài, bước từng bước chậm chạp. Có những việc cô muốn trì hoãn, nhưng cô biết là không sớm thì muộn cô cũng phải đối mặt. Dương là một người quan trọng với cô, nếu Phấn không xuất hiện thì hắn chính là người sẽ cùng cô đi đến hết cuộc đời. Bây giờ cô rất hoang mang, suy nghĩ của cô lẫn lộn như giấy vụn gặp phải gió vậy.
Cô tự hỏi là tiếp theo sẽ có những gì xảy ra ở trên căn phòng đó. Cô và Dương không phải là chưa từng thân mật. Chỉ có điều lần trước khi hắn chạm vào người cô, cơ thể của cô lập tức từ chối hắn. Cô có thể tự giải thích cho việc này bằng cách đưa ra những lý do như cô cảm thấy có lỗi với Phấn, hoặc là cô rất mệt. Có điều lý do thật sự khiến cô như vậy đơn giản là bởi cô không muốn. Người khiến cô cảm thấy có lỗi bây giờ chính là Dương chứ không phải Phấn.
Cánh cửa mở ra, cô gái bước vào căn phòng có cửa sổ nhìn ra biển.
Dương đang đứng chống tay vào bàn làm việc, chăm chú vào đống tài liệu đặt trên bàn. Khi nghe thấy tiếng cửa mở thì hắn dừng những việc đang làm lại, ngẩng đầu lên và nở một nụ cười thật tươi. Mỗi khi Dương cười thì cả khuôn mặt của hắn đều tỏa sáng, như mặt trời vậy.
"Anh muốn em xem một số thứ." Dương nói.
Sau khi nghe hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729479/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.