Đã ba ngày kể từ khi Phấn tới thành phố này. Những nơi cậu từng tàn phá vẫn đang được khắc phục lại. Phấn có tội, điều đó không cần phải tranh cãi. Cậu là nguyên nhân cái chết của một vài người và đã gây ra thiệt hại cho thành phố. Ở thời đại này không có thứ được gọi là luật pháp, tuy nhiên thì thành phố nào cũng có những quy định riêng của nó.
Ba ngày, nhưng vẫn chưa có động thái nào cho thấy Phấn bị phán xét cả. Nguyên nhân chính là ở cô. Hiện tại, ngoài Dương ra thì không có một ai dám động đến cô. Mà cô thì không bao giờ rời Phấn nửa bước. Thành thử, khi đám lính cấp cao bên hệ thống quân sự thắc mắc về chuyện này thì không biết phải tìm đến ai để hỏi. Sau cái đêm ấy thì Dương đã quay trở lại phòng, từ đó đến giờ cánh cửa phòng của hắn vẫn chưa mở. Thư Ký thì không cần phải nói, còn khi gặp Quạ, hắn chỉ dứt khoát phất tay: "Đi hỏi ông chủ!" Thế là cả đám lại nhìn nhau, rồi im thin thít biến mất.
Nói về Quạ, thì hắn đã quá đau đầu với chuyện của cô gái kia rồi. Từ ngày gặp cô ta, vầng trán của hắn gần như đã bị bóp nát. Hắn không còn muốn dính dáng tí gì đến cái chuyện tình tay ba sướt mướt đó nữa. Tuy nhiên, vào ngày thứ hai thì Quạ vẫn mang thuốc và một vài thứ đến cho cô gái, còn hỏi thăm tình của hai người. Cô gái đã cảm ơn hắn.
Hiện tại thì Phấn đang nằm trong phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729473/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.