Cô gái nặng nề bước xuống từ tầng ba của tòa thị chính, không phải vì Dương mà là vì một chuyện khác.
Khi về đến phòng, vừa đi tới cửa thì cô đã nghe thấy bên trong có tiếng động. Cô tỏ ra vui mừng vội vàng mở cửa bước vào. Trên chiếc giường của cô có một chàng trai đang nằm ở đấy, cậu ấy đã tỉnh lại.
Phấn chưa cử động được nhưng đôi mắt thì đã mở ra. Cô gái vừa bước vào thì đã thấy ánh mắt của cậu đặt vào gương mặt của mình. Có điều, Phấn chỉ im lặng chứ không nói câu nào cả.
"Anh tỉnh rồi à?" Cô rất vui vẻ, ngồi xuống bên cạnh cậu. "Anh tỉnh rồi thì tốt, chuẩn bị chăm sóc cho em, em nghĩ là mình sắp ngất rồi!" Cô vừa cười vừa nói, muốn trêu cậu. "À, mấy ngày nay anh không ăn gì, có thấy đói không? Ở đây có một món bánh ngọt uống trà rất là ngon, em rất thích ăn! Chắc là tí nữa phải nhờ ai đó đi lấy cho một ít, em cũng muốn anh nếm thử." Cô tiếp tục ríu rít bên tai cậu, những câu chuyện tuôn ra tưởng chừng như vô tận.
Phấn vẫn nhìn ngắm cô, có vẻ như cậu không để tâm tới những thứ mà cô nói cho lắm. Cậu hơi nhích bàn tay, muốn chạm vào gương mặt của cô gái. Cô thấy vậy thì đỡ lấy bàn tay của cậu, đặt vào má mình.
"Em biết là anh si tình rồi, không cần nhìn em với ánh mắt như vậy!" Cô lè lưỡi, tiếp tục trêu cậu.
"Em không được vui." Phấn bỗng nhiên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729466/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.