"Sao em xấu thế!?" Cô hét lên khi nhìn thấy chính mình trong gương.
"Tại em phơi nắng." Phấn khẽ bóc một miếng da chết ra khỏi mặt của cô gái, cậu chau mày quan sát, sau đó phủi nó đi. Phấn tiếp tục lấy thuốc ra bôi cho cô gái.
"Ui! Anh nhẹ tay một chút." Cô gái nói khi thấy ngón tay bôi thuốc chạm vào mặt mình bỏng rát. Cả khuôn mặt của cô giờ trầy da tróc vảy, chỉ cần chạm nhẹ là cũng có thể đau.
"Em có xấu không?" Cô rung đùi Phấn trong khi cậu đang lấy thêm thuốc bôi cho mình. Mắt cô đã ầng ậc nước.
"Có," Phấn gật đầu. "Nhìn em bây giờ như một bà già vậy." Cậu đáp rất thành thực.
"Gì vậy?" Phấn cảm thấy khó hiểu khi thấy cô nhìn mình với con mắt căm thù. "Này!" Cậu cỗ giữ cho lọ thuốc trên tay không bị đổ khi cô nhào vào người cậu.
Cô gái mắt lim dim nằm trên ngực của chàng trai, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi. Mặt cô tuy không còn bị "xù xì" nữa nhưng bây giờ thì chuyển sang "nhăn nheo", nói chung là vẫn xấu. Cô áp má của mình vào người cậu, cảm giác mát mẻ khiến da cô rất dễ chịu. Tấm lưng trần của cô lộ ra trong không khí.
"Cảm giác làm tình với bà già thế nào hả Phấn?" Cô hỏi, có vẻ đắc ý.
Phấn im lặng, cậu hoàn toàn không dám nói thêm điều gì cả, thầm nghĩ tối sẽ lặng lẽ xóa hai từ "bà già" ra khỏi cuốn từ điển của mình.
Căn phòng vẫn vậy, chỉ có điều bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-noi-tan-cung-the-gioi/2729456/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.