Sở Ly thản nhiên ngồi xuống bàn ăn, anh cũng nhanh chóng ngồi. Cô không nói gì mà vào việc chính, cô ăn miếng gà, mắt đảo trái đảo phải, thấy có gì đó không đúng, anh nhếch mép cười nhẹ vì có lẽ cô nhận ra điều khác lạ của hôm nay rồi.
Sở Ly hơi đứng dậy, thổi tắt nến và tiếp tục ăn như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cô nghĩ đã có đèn nên không cần nến, việc này giống như muối bỏ vào nước biển, thật vô ích.
Cố Minh Triết ngơ ngác nhìn cô, tại sao cô lại có thể tỉnh bơ mà phá đi bầu không khí lãng mạn như vậy chứ?
- Anh về khi nào?
Anh hơi bất ngờ khi cô hỏi câu này, cô đi xuống lấy trái cây mà không thấy anh sao?
- Ban nãy cô không thấy tôi à?
- Ban nãy?
- Lúc cô lấy đĩa trái cây
- Tôi có lấy hả?
Sở Ly đúng là đưa anh từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cố Min Triết tự thấy bản thân đẹp trai như thế, chỉ cần đứng thôi soái khí đã ngời ngời rồi, thế mà lại không nhìn thấy.
Đơn giản là vì khi Sở Ly tập trung suy nghĩ về vấn đề gì đó, tất cả mọi thứ xung quanh gần như vô hình. Sở Ly đang rất bận và cô muốn hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
- Khụ khụ... À... Ờm...
Cố Minh Triết ngập ngừng, cầm bó hoa đưa cho cô. Sở Ly nhìn bó hoa, nhàn nhạt nói:
- Tôi ghét hoa hồng
Trong các loại hoa, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-mua-ha/2952059/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.