Cúp điện thoại, Thiên Thiên vẫn nắm di động ở vào trạng thái thấtthần. Có thể đến làm việc tại công ty quốc tế Hồng Kỳ, thực sự là mộtniềm vui kinh ngạc. Người nhận lời phỏng vấn rất đông, chính mình cũngkhông phải ưu tú gì, lúc phỏng vấn chẳng qua cũng phát huy trình độtrung bình, cô thế nào cũng nghĩ không ra thần may mắn thế nào lại phùhộ mình.
Thiên Thiên làm sao biết được, cô có thể ở trong một trăm người cạnhtranh trở thành người chiến thắng cuối cùng là nhờ cô giản dị và nụ cười rực rỡ lấy được cảm mến của người phỏng vấn, đương nhiên, một lời củaThẩm Hạo cũng trở thành nguyên nhân mấu chốt.
Thiên Thiên đột nhiên buông di động, chạy vào bếp ôm lấy má Diêu đang bận rộn hung hăng hôn một cái, “Mami, con được nhận rồi, đừng nấu cơm,đêm nay chúng ta ra ngoài ăn.” Cô vỗ vỗ ngực, “Con của má mời khách.”
Má Diêu liếc cô một cái, không nhanh không chậm buông ra cải trắng trong tay, “Đi, nhà hàng xoay tròn** Kim Mậu, đi nào.”
Thiên Thiên nhất thời mất đi dáng vẻ bệ vệ, nhà hàng xoay tròn KimMậu, cô cùng Mễ Bác từng đi qua, sáu người tổng cộng phải trả hơn 3000tệ, còn không có nó bụng, ở nhà ăn đồ ăn má nấu còn có lí hơn. Cô lấylòng giúp má Diêu buột lại tạp dề, cười tít mắt nói: “Hắc hắc…, nàykhông phải chỗ chúng ta tầng lớp có thể đi, như vậy đi, chờ con có tiềnlương rồi nói.” Nói xong, thừa dịp mẹ già còn chưa phản ứng, nhanh chóng chuồn êm.
Thiên Thiên là người giấu không được chuyện gì cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-su-bat-ngo-tuyet-voi-nhat/91893/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.