Chương trước
Chương sau
Vân Hạ trang bị vũ trang xong thì Lục Thần Duệ và Lục Thần Không ra ngoài để giao tranh với lực lượng quân đội của nước A.

Gió thổi mưa tạo thành lốc xoáy trên biển, mưa to cộng thêm sương mù nên vô cùng cản trở tầm nhìn.

“Thời tiết như thế này giao tranh vô cùng bất lợi” Vân Hạ thốt lên.

Ánh mắt của Lục Thần Duệ sắc bén như một con chim ưng chứa đựng sự lạnh lẽo và âm lãnh đến cực độ: “Đánh hay không đánh thì cũng chết chi bằng quyết chiến một trận biết đâu lại tìm được đường sống trong cõi chết”.

Lục Thần Không cũng tỏ vẻ tán đồng: “Đã kinh động đến nước A rồi thì không phải là chuyện nhỏ trận này e rằng không đánh không được”.

Nhiệt huyết trong Vân Hạ trỗi dậy liền lên tiếng: “Đánh thì đánh chắc bà đây sợ”.

Lục Thần Duệ lớn tiếng ra lệnh: “Bất cứ kẻ địch nào dám đặt chân lên chiếm hạm T1 giết không tha”.

“Dạ rõ ạ”.

Bên phía quân đội của nước A dưới sự chỉ huy của Hàn Vân Hy cũng đã bày binh bố trận xong xui chỉ cần một mệnh lệnh là lập tức tấn công chiến hạm T1 ngay lập tức.

Vũ khí mà quân đội sử dụng là XM307 CCCF đây loại súng cần có giấy phép đặc biệt mới được sử dụng và thường được trang bị cho những đơn vị đặc chủng trong truy quét tội phạm nguy hiểm, lần này quân đội nước A giao tranh với tổ chức tội phạm hàng đầu thế giới nên được phép sử dụng vũ khí tối tân nhất thi hành nhiệm vụ.

Hàn Vân Hy đứng nghiêm trước mặt đội quân của mình rồi nghiêm giọng lên tiếng: “Lần này chúng ta phải đối mặt với ông trùm hắc đạo ở Châu Âu, ai trong chúng ta cũng phải mang tinh thần của một cảm tử quân quyết đồng tâm hiệp lực đẩy lùi kẻ địch bảo vệ vững chắc an ninh tổ quốc, lần này có thể là có đi mà không có về xin hỏi có đồng chí nào muốn rút lui hay không?”.

Tất cả đồng thành hô lên: “Quyết hy sinh để giữ vững hòa bình của tổ quốc”.

Hàn Vân Hy hạ lệnh: “Tất cả tập trung tấn công chiến hạm T1”.

Giữa cơn bão đang ầm ầm kéo đến chiến hạm T1 và chiến hạm A7 như một giọt nước giữa đại dương mênh mông, tiếng súng vang lên là điềm báo của giết chóc.

Những chiến sĩ của chiến hạm A7 đu dây bay qua chiến hạm T1 đều bị Lục Thần Duệ bắn hạ bằng khẩu Heckler Koch HK MG4 MG 43, khẩu súng này được thiết kế để bắn đi một viên đạn nặng 110 gram, và đạt vận tốc lên đến 1022 m/s khi rời nòng. Với hình dạng khí động học tốt và quán tính rất lớn, viên đạn có thể đạt độ chính xác khủng khiếp – 0,5 MOA ở 3000 yard, nói đơn giản là trong 2750m đầu tiên, viên đạn chỉ đi lệch tâm tối đa 12,7 cm mà thôi.

Những người may mắn thoát khỏi những viên đạn của Lục Thần Duệ vẫn chết do trúng phải đạn của Vân Hạ hoặc những người khác bắn ra.



Đợt tấn công lần thứ nhất chiến hạm A7 hy sinh 12 chiến sĩ vẫn không hạ một được bất kỳ người trên chiến hạm T1.

Một người lên tiếng báo cáo tình hình với Hàn Vân Hy: “Thưa chỉ huy kẻ địch quá mạnh 12 người nhận nhiệm vụ đột kích đều bị hạ”.

Toàn quân hoang mang Hàn Vân Hy cũng không nắm chắt phần thắng nữa, kẻ địch lần này cô đối mặt quả thật ngoài sức tưởng tượng của cô.

“Hạ lệnh chuẩn bị bắn ngư lôi”.

Chỉ huy phó là Hoàng Lực liền lên tiếng: “Bắn ngư lôi trong tình hình này không ổn, không chỉ kẻ địch bị thương vong mà chúng ta cũng không thể toàn mạng”.

Hàn Vân Hy lên tiếng đáp trả: “Dù sao ngay từ đầu cũng xác định trận này là thập tử nhất sinh rồi còn gì”.

Hoàng Lực tỏ vẻ không phục nhưng vẫn gật đầu: “Được thôi, chỉ huy đã ra lệnh bắn ngư lôi tôi nào dám làm trái lời”.

Sau đó Hoàng Lực liền truyền lệnh xuống: “Bắn ngư lôi”.

Bộ phận điều khiển đã định vị đường đi cho quả ngư lôi sau đó bấm nút để nó tự di chuyển trong nước lao thẳng đến đáy của chiến hạm T1 để tấn công bất ngờ.

Người bên chiến hạm T1 đang vui mừng thì “bùm” một tiếng nổ lớn vang lên bên mạn bên trái, cả chiến hạm T1 bị rung chấn một cái thật mạnh làm cho mọi người chao đảo đứng không vững nữa.

Lục Thần Không cau mày lên tiếng: “Rung chấn này chỉ có thể là do ngư lôi gây ra thôi”.

Lục Thần Duệ nở nụ cười lạnh ngắt trên môi: “Được lắm dám dùng cả ngư lôi để tấn công chiếm hạm của tôi để tôi cho họ được mở rộng tầm mắt một lần trước khi chết”.

Sau khi bắn ngư lôi vào chiến hạm T1 Hoàng Lực quay lại chỗ Hàn Vân Hy rồi lên tiếng: “Ban đầu tôi đã nói là không thể bắn ngư lôi rồi mà cô không nghe, do thời tiết quá xấu biển động mạnh nên quả ngư lôi đó đi lệch hướng chỉ va vào mạn trái của chiến hạm T1 thôi, tệ hai hơn nữa đó là thiết giáp hạm nên căn bản ngư lôi của chúng ta không thể phá hủy được nó”.

Lục Thần Duệ cho mở hết dàn hỏa lực chính bao gồm 9 pháo hạng nặng cỡ nòng 406 mm, 20 pháo hạm 127 mm, 80 khẩu pháo phòng không 40 mm, 49 pháo phòng không 20 mm, ác khẩu pháo chính được bố trí thành nhóm tháp pháo bọc thép ở vị trí trung tâm, bên cạnh đó còn thêm 2 nồng pháo có cỡ nòng trên 300mm bên mạn bên trái ra để tấn công chiến hạm A7.

Lúc quân đội nước A tận mắt thấy dàn hỏa lực siêu khủng của chiến hạm T1 thì ai cũng như người mất hồn chỉ cần một trong những khẩu pháo đó khai hỏa thì cũng đủ nhấn chìm chiến hạm A7 rồi chứ đừng nói là tấn công cùng một lúc.



“Xin ý kiến chỉ huy rút lui trận này đánh tiếp cũng chỉ thương vong”.

Hàn Vân Hy thừa biết dù bây giờ có mở hết dàn hỏa lực của chiến hạm A7 ra cũng chẳng bằng một góc của chiến hạm T1, cô chần chừ một lúc rồi ra lênh: “Rút lui”.

Chiến hạm A7 chạy hết tốc lực để rút lui hy vọng giảm thương vong xuống mức thấp nhất giờ chỉ chờ cứu viện chứ một đội quân đấu với ông trùm hắc đạo Châu Âu quả thật là chênh lệch sức mạnh rất lớn.

Thấy chiến hạm A7 bỏ chạy ánh mắt của Lục Thần Duệ trở nên đỏ ngầu sắc bén như một con ác quỷ hắn lạnh giọng ra lệnh: “Khai hỏa, đánh chìm chiến hạm A7 cho tôi”.

Lục Thần Không nhếch môi mỉm cười: “Này thì thích bắn ngư lôi, có nên cho bọn chúng nên thử mùi vị bị ngư lôi bắn thế nào luôn không?”.

Lực Thần Duệ cười lạnh: “Trả lại cho bọn chúng một quả mới công bằng”.

Chiến hạm T1 tăng tốc đuổi theo chiến hạm A7, kẻ đi săn mồi cuối cùng lại trở thành kẻ bị săn.

Khi khoảng cách đã vào tầm ngắm dàn hỏa lực của chiến hạm T1 đồng loạt khai hỏa bắn vào chiến hạm A7.

Từng tiếng nổ vang lên, những rung chấn liên hồi, các chiến sĩ trên chiến hạm A7 sớm đã hoảng loạn tinh thần cộng thêm thời tiết quá xấu nên đã sớm bỏ cuộc không còn tâm trí mà chiến đấu nữa.

Nhìn từng đồng đội của mình lần lượt ngã xuống mà bản thân bất lực không thể làm được gì để phản kháng hết.

Những chiễn sĩ trên chiến hạm A7 bắt đầu tranh giành nhau tàu cứu sinh để tìm đường sống, tình hình hỗn loạn vô cùng Hàn Vân Hy cũng không cản nổi.

Một quả ngư lôi được phóng lao thẳng đến đáy chiến hạm A7...lại một quả ngư lôi thứ hai lao tới làm nó nổ tung làm đáy bị hỏng nặng, nước bắt đầu tràn vào khoang dưới.

“Chạy đi…mau chạy đi”.

Dưới áp lực của nước tràn vào cộng thêm sự tác động của pháo bắn sang cả chiếm hạm A7 khói bốc lên ngùm ngụt.

Hàn Vân Hy bị thương ở tay, cô và vài người đồng đội vẫn tiếp tục tấn công kẻ địch nhưng dường như là trúng chọi với đá mọi nỗ lực của cô đều thành công cóc.

Dàn hỏa lực chính củ chiếm hạm A7 chưa kịp khai hỏa đã bị bắn nát hết, sau khi trúng quả ngư lôi thứ ba hầm đạn phía trước của chiến hạm A7 phát nổ làm cho mọi người bị thương nặng, cả chiếm hạm A7 đang bốc cháy ngùn ngụt trên biển mặc kệ trời đang mưa rất to cũng không thể dập tắt đám cháy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.