Dư Chí liên tiếng an ủi Hàn Vân Trạch: “Anh đừng quá đau lòng Vân Trạch, hy sinh cho đất nước cũng là một vinh quang”. 
Ánh mắt của Hàn Vân Trạch vô cùng đau thương: “Anh chẳng hiểu được đâu…từ lúc vào quân đội nó không có thời gian về nhà thậm chí có năm còn đón tết ở quân khu từ nhỏ đến lớn số lần nó gặp mặt tôi dường như là chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi…tôi chưa tận mắt chứng kiến nó bước chân vào lễ đường tìm được bến đỗ hạnh phúc vậy mà nó đã rời xa tôi mãi mãi rồi…tôi cũng chưa làm tròn trách nhiệm của người cha đối với con bé…”. 
“Xin anh nén đau thương tôi sẽ cố gắng tìm được thi thể của Vân Hy đem về”. 
Phương Tịnh Nhã là mẹ Hàn Vân Hy khi nghe thấy tin con gái đã hy sinh giữa biển khơi thì tâm trang cực kỳ tốt, trước giờ bà luôn không thích đứa con gái này, nay xem như cái gai trong mắt được nhổ bỏ. Nhưng không hiểu sao từ sâu thẳm trong lòng của Phương Tịnh Nhã có thứ gì đó không yên cứ trằn trọc, nôn nao, nóng lòng một cách khó tả và khó hiểu. 
Hàn Ngọc Hân là nhị tiểu thư của của Hàn gia được biết đến là em gái song sinh của Hàn Vân Hy mặc dù cả hai chẳng giống nhau chút nào, khi nghe tin chị gái gặp nạn mạng mất thân vong chẳng những không đau buồn lấy một chút nào hết mà còn cảm thấy rất thỏa mãn. 
Hàn Ngọc Hân vui vẻ thầm nghĩ trong đầu: “Nếu như Hàn Vân Hy chết thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-dieu-tot-dep-nhat-doi-em/2807056/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.