Hoàng Lực từ trong phòng của Dư Chí đi ra thì gặp Lâm Thiệu đi tới nên lên tiếng chào hỏi: “Lâm Thiệu tối rồi còn gặp Bộ trưởng có chuyện gì quan trọng à?”. 
Lâm Thiệu gật đầu đáp: “Một chút chuyện cá nhân thôi”. 
Hoàng Lực tỏ vẻ đã hiểu: “Vậy tôi đi trước đây, gặp lại sau”. 
“Uhm”. 
Lâm Thiệu gõ cửa rồi mở cửa đi vào phòng làm việc của Dư Chí: “Chào bộ trưởng ạ”. 
Dư Chí gật đầu chỉ tay qua ghế: “Có chuyện gì ngồi xuống rồi nói”. 
Lâm Thiệu qua ngồi đối diện với Dư Chí rồi đẩy một tờ giấy về phía của ông: “Thưa bộ trưởng tôi muốn xin phép được rời khỏi quân đội”. 
Dư Chí tỏ vẻ ngạc nhiên đến vô độ trong tất cả những người học trò của mình thì có lẽ Lâm Thiệu là người xác định gắn bó lâu dài vậy mà giờ anh lại là người đệ đơn xin rút khỏi quân đội. 
“Tại sao cậu lại muốn rời khỏi quân đội vậy Lâm Thiệu, tôi còn đang kiến nghị thăng chức cho cậu đây”. 
Lâm Thiệu tỏ vẻ cảm kích Dư Chí: “Tôi cảm ơn bộ trưởng rất nhiều ngài vừa là người lãnh đạo của tôi vừa là thầy của tôi trong suốt thời gian ở trong quân đội tôi được học thêm rất nhiều điều từ ngài và tôi cảm thấy biết ơn vì điều đó…qua cuộc chiến với Tartarus vừa rồi tôi suy nghĩ rất nhiều và muốn xin rút khỏi quân đội bởi vì mẹ tôi chỉ còn lại một mình tôi, nếu như tôi có mệnh hệ nào thì mẹ tôi không ai chăm sóc nên xin phép 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-dieu-tot-dep-nhat-doi-em/2807010/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.