Chương trước
Chương sau
Trên sân khâu của Mị Tình, DJ đang chơi những bài nhạc sôi động, bên dưới sân khấu mọi người nhảy nhót trong hơi men.

Một nốt nhạc trầm vang lên thu hút sự chú ý của mọi người, MC mặc một bộ sườn xám màu đỏ xẻ cao tới đùi nhìn rất bốc lửa đứng giữa sân khấu rộng lớn, giọng nói ngọt ngào quyến rũ vang lên: “Kính chào tất cả các vị quan khách như thường lệ mọi năm hôm nay chúng ta sẽ chào đón tân vũ hậu của năm nay”.

Không khí bắt đầu nóng dần, đám đông phấn khích hô to lên: “Tân vũ hậu…tân vũ hậu…tân vũ hậu”.

MC cũng cảm thấy rất phấn khích: “Không để mọi người chờ lâu nữa, nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập Mị Tình kính mời tất cả mọi người thưởng thức tiết mục múa mở màn của tân vũ hậu”.

Đám đông bên dưới thì hò reo rất nồng nhiệt, những đại gia thì đã sẵn sàng chi tiền để mua lại một đêm của tân vũ hậu.

Ánh đèn sân khấu sáng lên dần, phông màn hình sân khấu chiếu hình ảnh của một đóa hoa sen màu hồng đang nở rộ nhìn rất sống động, các vũ công mặc đồ theo kiểu cung đình cổ phương Đông may bằng chất liệu nhẹ nhàng màu vàng, tay múa lụa đi chân trần đã dàn trận hoành tráng trên sân khấu.

Ở tầng một các vũ công múa lụa vô cùng điệu nghệ nhìn vô cùng đẹp mắt, trên tầng hai là các vũ công mặc trang phục được thiết kế tái hiện lại một số chi tiết trên các bức bích họa của hang Mạc Cao Đôn Hoàng, đậm chất phật giáo nhưng lại không thiên về tôn giáo càng không gây cảm giác nhàm chán mà tất cả điều sinh động có sức lôi cuốn mọi ánh nhìn.

Mọi người như hòa mình vào vùng thảm xanh trên sa mạc đã thể hiện tư tưởng về sự cách biệt giữa Phật giáo với cuộc sống thế tục và hội nhập với thiên nhiên.

Những người từ giới thượng thượng lưu, thương lưu, trung lưu hay là tầm lớp thấp lần đầu nhìn thấy một tiết mục múa mở màn hoành tráng như thế đều không khỏi tán thưởng vì được mở mang tầm mắt.

Những cánh hoa sen màu hồng nhạt từ trên trời bay xuống đẹp như khung cảnh trong truyện cổ tích, giữa muôn ngàn cánh hoa mang theo hương thơm dịu nhẹ từ từ rơi xuống một cô gái mặc trên người một bộ y phục màu đỏ rực rỡ như ánh mặt trời giữa đêm đen đang ngồi trên một chiếc xích đu được trang trí bằng những dây leo và hỏa cỏ lạ mắt từ từ hạ xuống.

Cô gái sở hữu nét đẹp ngây ngất thanh khiết tựa như một thiên thần đang giáng trần, nàng nhẹ mỉm cười mà hồn ai thơ thẫn.



Giây phút nàng đặt đôi chân trần trắng noãn nà xuống đất, nền sân khấu sử dụng hiệu ứng làm cho hình ảnh hoa cỏ mọc lên nhìn rất sống động, ở bên dưới sân khấu tất cả mọi người đều im lặng không ai dám thở mạnh vì sợ làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp thơ mộng của nàng tiên ở trên kia.

Bộ y phục mà Hàn Vân Hy đang mặc trên người có tên là Đôn Hoàng Vũ Y, màu sắc chính là màu đỏ, áo hở bụng có tua rua được kết bằng những viên đá quý lấp lánh, phần thân áo chính được may bằng vải gấm màu trắng có họa tiết được may thủ công che đến giữa bụng và bắp tay, phần tay áo tiếp theo được may xòe ra bằng chất liệu voan màu đỏ kéo dài đến cổ tay. Phần váy dài đến chân được may bằng voan màu đỏ trên thân váy có những tua rua được kết bằng đá quý mỗi lần quay sẽ tạo ra một vòng tròn lấp lánh quanh người vũ công.

Tóc Hàn Vân Hy búi theo kiểu các phi tần trong cung đình phương Đông, trên đầu cô đội vương miện bằng vàng có họa tiết những búp sen nhỏ, trang sức trên người cũng hết sức lộng lẫy vì có thiết kế riêng phù hợp với y phục trên người.

Đôn Hoàng Vũ Y được thiết kế dựa trên ý tưởng lấy cảm hứng từ Hang Mạc Cao Đôn Hoàng hay còn được gọi là “Thiên Phật động” khi khai quật hang động, vô số thợ thuộc các triều đại của các thế hệ đều điêu khắc rất nhiều tượng Phật, vẽ rất nhiều bích họa, bộ y phục mà Hàn Vân Hy mặc trên người được nghệ nhân khéo kéo thể hiện lại một số chi tiết bích họa ở Mạc Can Đôn Hoàng vô cùng sống động.

Hàn Vân Hy lấy ra một cây đàn tỳ bà, cô đưa tay gảy nhẹ những âm thanh trầm bổng vang lên, mỗi bước chân uyển chuyển, mỗi động tác tay với những ngón tay thanh mảnh thon dài tạo hình vô cùng duyên dáng điệu nghệ chẳng khác gì vũ công chuyên nghiệp.

Mỗi động tác xoay người của Hàn Vân Hy đều đẹp đến diễm lệ khiến người ta không tin vào mắt mình, tim thì đập lỗi nhịp.

Điệu múa mà Hàn Vân Hy đang thể hiện có tên là Đôn Hoàng Vũ Khúc cũng được dàn dựng lấy cảm hứng từ các bức bích họa phật giáo, những động tác đẹp mà không thô, truyền thống mà phá cách. Do hang Mạc Cao Đôn Hoàng nằm trên nút “con đường tơ lụa”, nên nó cũng là nơi gặp gỡ của tôn giáo, văn hóa, kiến thức giữa phương đông và phương tây người biên đạo cũng ngẫu nhiên mà tạo ra sự kết tinh trí tuệ của nhân dân thời cổ đại.

Y phục đẹp, vũ đạo đẹp và người đẹp được khéo léo kết hợp với nhau tạo nên một phong cách nghệ thuật đa dạng muôn màu đã khiến kho báu nghệ thuật này trở thành cảnh quan sáng ngời rực rỡ.

Trong không khí nhộn nhịp hòa mình vào hơn một trăm vũ công trên sân khấu nhưng Hàn Vân Hy vẫn không bị nhạt nhòa, ngược lại tất cả mọi người dường như chỉ đang là phông nền cho cô tỏa sáng mà thôi.

Trên sân khấu ánh sáng vô cùng rực rỡ với đủ loại màu sắc của đèn, vũ công mỗi người mỗi vẻ, một cảnh tượng hoành tráng diễm lệ như thế đã sớm hút hồn của mọi người hồi lâu rồi.



Trong một phòng bao VIP một người đàn ông trung niên đang ngồi ngắm nhìn Hàn Vân Hy trên khấu không rời mắt, ông ta đưa tay vuốt vuốt cằm rồi hài lòng nói với mấy người thuộc hạ của mình: “Tối nay tôi muốn cô gái đó”.

Một thanh niên bộ dạng hổ báo xăm trổ đầy mình cúi đầu tỏ vẻ cung kính: “Tôi nhất định mang cô ta đưa lên giường của Đông Tử Cát lão ạ”.

Ở một phòng bao VIP khác, đây là phòng được cách âm cao cấp dù bên ngoài ồn như thế nào thì bước vào trong vẫn tĩnh lặng như tờ, tấm vách kính hướng xuống tầng dưới cũng là loại kính một chiều bên trong nhìn ra thì thấy rõ mọi thứ nhưng bên ngoài nhìn vào lại không thấy thứ gì hết. Lục Thần Duệ đang nửa ngồi nửa nằm trên ghế sofa ánh mắt anh nhìn Hàn Vân Hy tỏa sáng bên dưới có chút dịu dàng, anh đưa tay cầm cái ly chân cao chứa thứ chất lỏng màu đỏ sóng sánh như máu bên trong đưa lên mũi ngửi qua một lượt, vị rượu cay nồng sọc lên mũi,  anh giơ tay đưa cái ly ngang tầm mắt rồi uống một hợp nhẹ thưởng thức rượu ngon.

Tuy là uống rượu nhưng Lục Thần Duệ lại không say rượu mà lại say tình vì cô gái xinh đẹp đang múa bên dưới sân khấu kia.

Sau tiết mục múa mở màn Đôn Hoàng Vũ Khúc thì vũ hậu và các vũ công khác sẽ múa sexy dance kế tiếp luôn nên cả Mị Tình bắt đầu nóng lên trở lại, những vũ công khác đã bắt đầu uốn éo cơ thể, ai mặc nhiều thì cởi bớt ra.

Lục Thần Duệ nhìn thấy một màn như vậy liền nhíu mày bấm điện thoại gọi đi, giọng lạnh lẽo lên tiếng: “Hành động đi”, anh chỉ nói ngắn gọn rồi đưa ly rượu lên môi uống cạn sau đó đứng dậy sải bước đi ra ngoài.

Ở một nơi nào đó không xác định trong Mị Tình có một cô gái mặc bộ đồ bodysuit màu đen đang giận đến khói bốc trên đầu: “Cmn, sao thủ lĩnh nhà mình không bao giờ làm theo kế hoạch hết vậy?”.

Chàng trai sở hữu mái tóc màu đỏ rượu, gương mặt tuấn tú, đôi mắt sắc lạnh như băng là Vân Hoàng cũng xù lông lên: “Chắc tôi biết quá”.

Vân Hạ nhíu mày nhìn ra sân khấu rồi hỏi: “Vân Hy vẫn chưa biết kế hoạch có thay đổi bây giờ làm sao đây???”.

Vân Hoàng nhíu mày: “Cứ làm theo lệnh của thủ lĩnh trước đi, chắc anh ấy đã có dự tính hết rồi”.

Vân Hạ thở dài ngao ngán: “Mọe, cái tên đó đúng là đầu óc không bình thường, lần sau có gì thì làm đại đi kế hoạch với chẳng kế hoạch cuối cùng chẳng đâu vào đâu”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.