Thấy thái độ cáu giận quát tháo của Hàn Vân Trạch đối với mình Phương Tịnh Nhã cũng không nhịn nữa mà lên tiếng quát lại: “Nếu tôi không phải là con người thì đã không nuôi nó suốt 18 năm qua rồi”.
Hàn Vân Trạch thở hắt ra một cái rồi lên tiếng: “Bà đừng nói nhân nghĩ như thế, năm Vân Hy 10 tuổi chính là bà đề xuất cho con bé vào học viện quân đội để nhổ bỏ cái gai trong mắt mình rồi”.
Phương Tịnh Nhã biết Hàn Vân Trạch cũng hiểu rõ lòng bà quá rồi nên cũng không ngần ngại nói thẳng ra sự thật luôn: “Phải, ông nói không sai bởi vì nó là nghiệt chủng của ông và con tiện nhân nào đó cho nên tôi mới căm ghét nó như thế tôi muốn loại bỏ nó ra khỏi cuộc sống của mẹ con tôi”.
Hàn Vân Trạch nghe như vậy liền thẳng tay tát vào mặt của Phương Tịnh Nhã một cái: “Đồ đàn bà độc ác, bà cứ đối xử với Vân Hy như thế thì sau này có ngày hối hận không kịp đấy Phương Tịnh Nhã”.
Phương Tịnh Nhã nhếch môi cười: “Ông vì đứa con riêng đó mà đánh tôi sao Hàn Vân Trạch, ông cạn tình cạn nghĩa đến vậy sao hả?”.
“Là ai cạn tình cạn nghĩa chứ, người ta nói hổ dữ không ăn thịt con mà bà thì ngay cả con gái cũng có thể nói ra những lời làm tổn thương nó như thế, bà mới là kẻ không tim không phổi đấy Phương Tịnh Nhã”.
Phương Tịnh Nhã nổi điên lên không nhịn nữa mà thẳng thừng lên tiếng quát tháo: “Hàn Vân Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-dieu-tot-dep-nhat-doi-em/2806923/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.