*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Filwy edit.
"Mình có thể dùng bao bố trói cậu về nhà không?" Câu nói ở bên tai Trì Nhứ 360 độ, gần như đã đẩy cô vào "đường chết".
Trì Nhứ giấu đầu lòi đuôi nói: "Ý của mình là... À thì, cậu thông minh như thế, mình trói cậu về nhà, đống bài tập có thể giao cho cậu làm hết."
Thẩm Quân: "..." Đứa nhóc này, lí do này cũng kéo lại được một tí.
Hơn nữa đâu cần cháu trói về nhà, từ trước đến nay người ta vẫn luôn làm bài tập thay cháu mà.
Là đương sự, Trình Ngộ An không biến sắc, dưới ánh mắt căng thẳng của Trì Nhứ, thản nhiên nói: "Mình biết cậu đang nói đùa."
"!!!" Trì Nhứ rất hài lòng với giác ngộ của Trình Ngộ An.
Đây không phải là cái kết viên mãn sao? Trình Ngộ An đã cho cô một bậc thang.
Trì Nhứ thở phào, trở về chỗ.
...
Trình Ngộ An liếc nhìn Trì Nhứ đang cười vui vẻ, giơ tay đẩy kính mắt.
Xem ra cô thật sự nói đùa.
Câu "Mình biết cậu đang nói đùa." không chỉ nói cho Trì Nhứ nghe mà còn là nói cho anh.
Khi nghe thấy câu nói kinh thiên động địa của Trì Nhứ, trong lòng anh có hơi...
Mong đến ngày đó.
Nhưng đây chẳng qua chỉ là một câu nói đùa, anh không thể bị hố, cũng không thể để Trì Nhứ thấy anh không chơi nổi.
–
Đúng như tên gọi, trường trung học tư thục Kiều Trạch là một trường tư nhân, học phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-binh-an/228686/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.