Ân Viêm không giận mà còn bật cười. Dáng vẻ vừa mới tắm xong của hắn muốn có bao nhiêu mê hoặc liền có bấy nhiêu. Ánh mắt của Sở Nghinh vì vô tình chạm vào người hắn mà vội vàng nghiêng đầu né tránh một cách xấu hổ và ngượng ngùng, cô vẫn chưa thử soi gương, nếu không thì phải nhìn thấy mặt mình bây giờ đỏ ửng hệt như đang phát sốt vậy.
Vì mất tự nhiên cô cứ cầm chiếc hộp đựng lễ phục của Ân Viêm mà chưa biết nên cất ở đâu, mà cũng không đặt xuống trở lại. Cho đến khi người đàn ông đã bước đến thật gần, cơ ngực săn chắc cùng làn da màu đồng nam tính như ẩn như hiện phía sau lớp áo choàng tắm, còn có vài giọt nước đọng trên lớp da thịt đập thẳng vào mắt của Sở Nghinh. Giống như bị điểm phải tử huyệt, cô đứng bất động quên cả phản ứng, cảm giác nhiệt độ cơ thể cứ như thế mà tăng lên không kiểm soát. Chỉ đến khi Ân Viêm vươn tay tới muốn lấy lại chiếc hộp mà cô đang cầm trong tay thì cô mới giật bắn mình tranh cùng hắn. Cô đem chiếc hộp đẩy ra phía sau lưng của mình, tỏ ý không muốn để hắn cầm được.
Mà hành động này của cô càng khiến Ân Viêm khó hiểu lẫn khó tin, nghi hoặc hỏi lại.
- Tiểu Nghinh, em đây là đang muốn chơi trò gì đây? Đột nhiên lại muốn giấu quần áo của anh, anh không thể không nghĩ là em đang có ý đồ gì đó đâu nhé?
Thấy nụ cười đen tối, mờ ám hiện lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/3369809/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.