Hắn còn chưa nói xong thì đã tự cởi bỏ hết quần áo trên người mình rồi. Một tay dùng lực để tách rộng hai chân đang cố khép chặt của cô, nhưng hắn chỉ dùng tay trêu đùa mà chưa làm gì cả.
Cảm giác nhục nhã đã bủa vây lấy toàn tâm trí của Sở Nghinh. Nếu như lời người đàn ông này nói là thật thì cũng có nghĩa là cô không thể phản kháng lại hắn, cũng không thể chống đối được với Ân Viêm.
- Bé con, tôi đã nói tôi mới là người đàn ông duy nhất của em mà, sao em lại còn dám nghĩ đến việc ngủ với chồng em hửm? Thân thể này là của tôi, em không có quyền quyết định.
Ân Viêm vừa nói vừa vùi mặt vào giữa rãnh ngực cô, một bên hôn mút nhũ hoa đang căng cứng, một bên dùng tay tùy ý nhào nặn thành đủ hình dạng, cứ thế luân phiên mấy lần.
- Bé con, thừa nhận đi. Thừa nhận em là loại đĩ điếm dâm đãng đang mong chờ được tôi cắm vào.
Hai tay bị trói chặt phía sau khiến cho Sở Nghinh vô cùng khó chịu. Bên tai lại nghe từng tiếng sỉ nhục của người đàn ông khiến cô sống không bằng chết. Cô vừa khóc vừa lắc đầu trong sợ hãi.
- Không có, tôi không có.....làm ơn....làm ơn thả tôi ra đi mà.
Ân Viêm vốn chẳng thèm nghe những lời cô đang kêu gào, hắn cuồng bạo hôn từ ngực trở lại môi của cô. Cũng không quá lâu, bàn tay bên dưới hạ thân cô cũng dừng động tác lại, hình như đang lấy gì đó.....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2566316/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.