Được Ân Điềm chỉ dẫn nên Sở Nghinh cũng được đến phòng của Ân lão phu nhân. Căn phòng rất rộng và được bày trí theo phong cách cổ điển, mang đậm màu sắc truyền thống, không khó để hình dung được tính cách của chủ nhân căn phòng.
Ân Điềm vừa vào phòng đã gọi vang lên.
- Bà nội, Điềm Điềm đến thăm bà đây.
Mặc dù xét theo gia phả thì hai người không cùng huyết thống nhưng Ân lão phu nhân lại cực kỳ yêu quý đứa cháu gái này còn hơn những đứa cháu trai nữa. Mối quan hệ của hai bà cháu cũng khiến nhiều người phải kinh ngạc.
Theo như những lời miêu tả từ bên ngoài trước khi vào đây, Sở Nghinh cũng không thấy bất ngờ khi cả phòng đều là trang phục bị ném đầy dưới mặt sàn. Cô tiện tay nhặt hết lên rồi đặt xuống ghế gần đó, có lẽ là một thói quen nghề nghiệp chăng.
- Tiểu Nghinh, mau vào đây.
Không khó để đoán tâm trạng hiện giờ của Ân lão phu nhân cũng giống như một lò than cháy rực, đụng vào sẽ bị phỏng ngay. Nhưng khi nghe tiếng của cháu gái, bà lão mới giây trước còn liên tục quát tháo thì nay đã vui vẻ hơn hẳn.
- Điềm Điềm của bà đến rồi à?
Bà nở một nụ cười hiền từ để đón cháu gái, nhưng giây tiếp theo nhìn thấy cô gái đi cùng cháu mình thì sắc mặt liền biến chuyển ngay. Bà hừ nhẹ một tiếng, vừa nhìn Sở Nghinh đứng trước mặt vừa nhìn sang cháu gái rồi hỏi.
- Đây là vợ mới cưới của A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2566304/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.