Từ sau ngày đại hôn của Sở Nghinh và Ân Viêm, Sở Bất Liên lại không được gặp con gái và con rể vì hai người đã đến Bắc Kinh mấy ngày vừa rồi. Hôm nay nghe được tin con đã trở về Thượng Hải nên ông mới cấp tốc đến đây ngay, cũng muốn xem thử con mình có chịu uất ức gì không. Trong thời gian ngồi chờ, dựa vào việc quan sát thái độ của những người làm trong Đế Cư này, ông cũng có thể đoán ra được là con gái mình có được coi trọng thực sự không.
Sở Bất Liên chưa uống được hai ngụm trà thì Ân Viêm và Sở Nghinh từ trên lầu đã đi xuống. Vừa nhìn thấy con gái, ông liền đặt tách trà trên tay xuống rồi đứng lên, gọi vội tên của con.
Đứng từ xa thì Sở Nghinh cũng đã nhìn thấy cha rồi, suýt chút nữa thì cô quên mất có thể làm lộ những vết thương trên người và cả việc Ân Viêm đang đứng bên cạnh khống chế nữa, cho nên còn chưa kịp nhấc chân thì đã phải đứng yên một chỗ rồi.
Ân Viêm đúng là rất biết diễn xuất mà, vừa nãy còn không khác gì cầm thú đánh vợ không chút nương tay mà bây giờ đứng trước mặt cha vợ lại còn bày ra được một thái độ hiền từ lẫn vô hại, niềm nở đi qua chào hỏi trước nữa. Sở Nghinh càng nhìn thì chỉ thấy buồn nôn thôi.
- Ba, không biết ba lại đến tận đây để thăm bọn con, con không kịp chuẩn bị tiếp đón, hy vọng ba có thể thứ lỗi.
Mặc dù bây giờ xét theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565522/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.