Từng câu từng chữ của anh ta rất rõ ràng là đang cố tình khiêu chiến và thách thức Ân Viêm, đây không khác gì một trò chơi mạo hiểm nữa cả. 
Quả nhiên là Ân Viêm vừa nghe xong thì biểu cảm cũng đang có chút chuyển biến, nhất là đáy mắt đang ánh lên một cỗi chết chóc khiến đối phương cũng phải rùng mình khiếp vía. Hắn để cây bút trên tay xuống bàn, đồng thời cũng nhướng người về phía trước, ghé mặt qua một bên tai của Trương Tiêu mà nói mấy câu, từ ngữ điệu cũng có thể nhận ra đây chính là những lời cảnh cáo của hắn. 
- Người mà cậu không để yên lại chính là phu nhân của Ân Viêm tôi đấy. Người của tôi mà cậu cũng dám nói đến không để yên sao? Vậy cậu định sẽ làm gì đây? 
Trước cường thế bá đạo của Ân Viêm, Trương Tiêu cũng giống như những người khác đều sợ đến mất mật rồi, thế nhưng anh ta cũng không cho phép mình được hèn nhát trước mặt của Ân Viêm, bởi vì như vậy thì đừng nói đến việc có thể bảo vệ được vợ của mình mà có khi còn khó đi ra khỏi được căn phòng này nữa. 
- Nghe anh nói vậy thì có vẻ như anh rất thương vợ nhỉ? Thật đúng là một chuyện khó tin đấy. Loại phụ nữ như Sở Nghinh mà lại có được sự sủng hạnh của Ân tiên sinh đây, là phúc hay họa của cô ta nhỉ? Theo như tôi được biết thì bên ngoài anh cũng đâu thiếu phụ nữ chứ, vậy sao lại chọn sủng ái một người phụ nữ đê tiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565503/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.