Sở Nghinh cố gắng phản bác lại tất cả những lời cáo buộc tự mình suy diễn của Ân Viêm, cứ hễ né được thì cô đều nghiêng mặt tránh đi, hai tay đang bấu chặt váy cũng đã run rẩy đến mức sắp không còn cảm nhận được gì nữa. 
- Tôi đến đây để làm việc, chắc anh không muốn nhân viên của mình đều bàn tán xung quanh chứ. 
Môi mỏng của người đàn ông vẫn đang kề sát bên tai của Sở Nghinh, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngậm mút vành tai non mềm kia mà đùa nghịch, cũng chính vì khoảng cách này mà đã dọa cho Sở Nghinh sợ hãi không ngừng. 
Hắn nghe xong lời phản biện của cô thì liền không nhịn được mà bật cười, lại còn cố tình hôn dọc theo cần cổ trắng ngần xuống đến xương quai xanh mảnh khảnh, chuyển mục tiêu từ trên xuống đây. 
- Bàn tán? Em nghĩ bọn họ sẽ bàn tán cái gì đây? Là chủ tịch cùng phu nhân tình cảm rất mặn nồng ư? Hay là em ngoại tình và cho tôi đội mũ xanh? Hửm? 
Sở Nghinh thực sự phát hoảng khi bị hắn truy hỏi như vậy, đáy mắt còn tràn ngập một tia phẫn nộ cùng uất hận mà trừng lớn nhìn thẳng vào hắn. Cho dù trong lòng rất sợ hãi khi đối diện và gần hắn như vậy, thế nhưng chỉ cần hắn nhắc đến việc mình ngoại tình thì giống như là đang chạm đến điều cấm kỵ nhất của lòng tự trọng vậy. Cô lấy hết dũng khí mà phản bác lại ngay. 
- Tôi không có ngoại tình. Ân Viêm, chắc anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565482/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.