Ngồi trong căn phòng vốn dĩ đã mang nặng một luồng không khí u ám rồi mà bây giờ Ân Viêm cũng không bật đèn nữa thì không gian xung quanh lại càng quỷ dị hơn nữa, chỉ có chút ánh sáng mờ nhạt lúc sáng lúc chìm chiếu rọi qua khe cửa sổ vào phòng, vài vệt sáng in lại trên nửa gương mặt góc cạnh của Ân Viêm.
- A Tiêu, em nói xem anh nên làm thế nào đây?
Chỗ ngồi của Ân Viêm cách bàn thờ đặt di ảnh của Ân Tiêu chỉ có vài bước chân, chỉ cần ngước mắt nhìn lên là hai con người của hai thế giới cách biệt âm dương đã đối diện như hiện diện ngay trước mắt vậy. Hắn tựa vào chân bàn, hai chân cũng tùy ý một bên dũi thẳng, một bên thì co lại trước ngực để làm chỗ chống cho bàn tay đang cầm một chiếc máy bay giấy, mà bên cạnh hắn còn có rất nhiều chiếc máy bay giấy giống hệt như vậy nữa, còn có một chai rượu đã uống gần hết một nửa.
Hắn vừa xoay chiếc máy bay giấy trong tay qua lại, mắt vẫn luôn hướng về phía di ảnh, đem hết mọi buồn bực cùng tâm trạng nặng trĩu giải bày với người chẳng thể nào trả lời lại mình.
- Em luôn nói với anh nhất định phải làm chủ Ân gia, vì đó là điều mà cha luôn kỳ vọng. Nhưng mà A Tiêu, đó đâu phải điều mà em mong muốn. Điều mà em mong muốn không phải là cưới được Sở Nghinh sao?
Nói được một đoạn thì hắn lại tạm ngừng lại, sau đó cầm chai rượu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565463/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.