Sở Nghinh bị kéo về phòng không bao lâu thì đã có người đưa thuốc đến rồi còn đứng giám sát cô uống hết như mọi khi.
Ánh mắt cảnh giác của cô đổ dồn lần lượt từng người đang đứng canh chừng, sau đó mới ngậm hết thuốc trong lòng bàn tay vào miệng, cầm cốc nước lên uống một hơi dứt khoát.
Sau khi xác nhận Sở Nghinh đã uống thuốc rồi thì những hộ lí kia cũng dần đi ra khỏi phòng, cho đến người sau cùng thì Sở Nghinh lại gọi lại để hỏi.
- Ân Viêm thế nào rồi?
Đúng là người của Ân Viêm mà, ai cũng có một bộ mặt vô cảm như nhau, nhưng dù gì thì Sở Nghinh cũng là bà chủ của bọn họ nên cũng phải trả lời gì đó, dù chỉ là một hai chữ thôi.
- Phu nhân yên tâm, bác sĩ Trần đã đến kiểm tra cho tiên sinh rồi.
Sở Nghinh nghe xong thì cũng gật đầu một cái, đợi người đi ra hết và cửa phòng đóng lại rồi mới thả lỏng tinh thần, đi nhanh vào nhà vệ sinh để nhả hết số thuốc ngậm trong miệng ra. Lúc nãy cô chỉ đóng kịch trước mặt những hộ lí kia để qua mặt bọn họ, chứ không thật sự uống hết thuốc.
Bây giờ Ân Viêm đang bị thương, nếu hắn đã không còn gì nguy kịch nữa thì cô cũng gỡ xuống được một tảng đá đè nặng trong lòng rồi, bây giờ là cơ hội rất tốt để cô tính đến việc bỏ trốn.
Chống tay trên bồn rửa tay, nhìn bản thân trong gương rất lâu, cuối cùng Sở Nghinh cũng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565443/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.