Buổi trình diễn tối nay cũng đã đến lúc kết thúc rồi, đám đông cũng đang giải tán dần hết. Nhưng Ân Viêm vẫn còn ngồi yên ở chỗ ngồi của mình, tầm mắt vẫn duy trì một hướng về phía cánh gà vừa rồi đã khuất bóng của Ân Diệu và Sở Nghinh.
- Ân tiên sinh, anh đang đợi phu nhân sao?
Nghe Châu Vũ đứng bên cạnh hỏi một câu như vậy, Ân Viêm mới giật mình định thần lại. Rất nhanh đã khôi phục sắc mặt lạnh băng không rõ sắc thái vui buồn, nhàn nhạt đáp lại một câu, đồng thời cũng đứng lên rời khỏi ghế ngồi.
- Về thôi.
Thấy ông chủ chỉ trong phút chốc đã thay đổi hẳn thái độ, Châu Vũ nhất thời vẫn ngơ ngác chưa hiểu gì, nhưng ngó nghiêng xung quanh một lượt rồi cũng nhanh chân đuổi theo sau Ân Viêm rời khỏi.
.......
Từ lúc nghe thấy giọng nói kia truyền đến mà chưa nhìn thấy người thì Sở Nghinh cũng đã đoán được chủ nhân của mấy lời nói vừa rồi là ai. Cho nên khi người đứng đối diện với mình, cô cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên nữa. Ngược lại khi nhìn Phùng Nhược Anh đứng trước mặt, biểu cảm của cô cho thấy rõ sự tức giận, trực tiếp chất vấn.
- Phùng Nhược Anh, nếu cô muốn đổi người mẫu thì theo quy định của công ty phải thông báo trước với tôi. Nhưng cô lại chẳng nói lời nào đã tự ý điều hết người mẫu của tôi sang bên của cô, bây giờ đến cả một lời giải thích cũng không có nữa sao? Trong mắt cô còn Thương Sở, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565429/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.