Nói là cho Sở Nghinh thời gian suy nghĩ nhưng mọi hành động của Ân Viêm lại không khác gì đang dùng hết tất cả những phương thức có thể dùng đươc để ép buộc cô nhanh chóng đưa ra quyết định, mà quyết định này cũng chỉ có thể có một, chính là nghe theo sự sắp xếp, mệnh lệnh của hắn.
Vừa mới sáng sớm, Sở Nghinh đã đặc biệt được đánh thức tận giường rồi còn được hầu hạ từng bước một từ vệ sinh cá nhân đến thay quần áo, chải chuốt. Sau khi xong xuôi tất cả, lão quản gia từ ngoài cửa đi vào phân phó hai người hầu đưa Sở Nghinh rời khỏi phòng, đương nhiên là bọn họ được giao chìa khóa tạm thời mở khóa cố định cô với giường. Đi như thế này so với áp giải phạm nhân thì cũng không có gì quá khác biệt.
Lão quản gia cùng hai người hầu dẫn Sở Nghinh xuống phòng ăn, lúc mới bước vào thì đã thấy Ân Viêm ngồi đợi sẵn trước bàn ăn rồi. Bọn họ mỗi người một việc, kéo ghế để cô ngồi xuống vị trí do người đàn ông chỉ định từ trước.
Thấy Sở Nghinh đã đến, Ân Viêm mới tạm thời dừng công việc lại, tắt chiếc tabler trong tay và để sang một góc bàn. Hắn quét mắt nhìn cô một lượt, có vẻ khá hài lòng với bộ dạng hiện giờ của cô. Tiện tay ra hiệu cho tất cả những người hầu đang đứng trong phòng ăn lui hết ra ngoài.
- Xem ra nhân tình của em có vẻ rất kích động nhỉ? Không phải em đang mang thai sao, vậy mà anh ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565386/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.