Hành động khó hiểu của Sở Nghinh vừa mới bắt đầu không chỉ khiến cho Ân Viêm phải đón nhận một phen hoảng loạn mà cả Lý Huệ Tử và bác sĩ Đường cũng không ngoại lệ.
- Tiểu Nghinh, em muốn nói gì thì đứng lên rồi nói.
Ân Viêm thực sự không thể nhìn nổi cảnh Sở Nghinh quỳ gối dưới chân mình, vừa khóc vừa cầu xin được li hôn. Cứ hễ hắn muốn đưa tay đến đỡ thì Sở Nghinh lại hất thẳng tay của hắn ra, nhất quyết không để hắn có cơ hội chạm vào mình hay để hắn ngăn cản việc mình làm.
Cảm xúc hiện giờ của Ân Viêm hiện giờ chính là một mớ hỗn độn, có tức giận vì Sở Nghinh lại làm ra hành động tự giày vò bản thân thế này, có đau lòng vì hóa ra cô thà tự hạ thấp chính mình cũng không muốn tiếp tục ở lại bên cạnh hắn, nhưng cũng có một chút hy vọng vì cuối cùng cô cũng đã chịu đón nhận đứa con của hai người. Nhưng đây thực sự là kết quả mà hắn mong chờ sao? Không, không phải là như vậy. Mà đây chính là điều hắn luôn lo sợ nhất, đúng là hắn muốn cô chịu đón nhận đứa con của hai người, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ đồng ý li hôn. Bây giờ lại thành ra như vậy, cô chấp nhận sinh ra đứa con này nên cũng nhất quyết li hôn đến cùng, nếu như hắn không thành toàn cho cô thì sao đây?
- Tiểu Nghinh, em đang ép anh?
Sở Nghinh không ngẩng đầu nhìn hắn đến một cái, vẫn giữ nguyên một tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565358/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.