Lần này thì không biết Tô Phỉ Thúy đã thực sự thành công phá hỏng tâm trạng của Ân lão thái phu nhân, cũng đẩy Lý Huệ Tử vào một tình thế khó lòng biện hộ.
- Cháu nói vậy là có ý gì hả?
Lý Huệ Tử vẫn đang đang cố gắng dùng ánh mắt để nhắc nhở Tô Phỉ Thúy dừng lại nhưng cô ta cứ như không hiểu hoặc không nhìn thấy, ngó lơ những ám hiệu đó để nói thẳng với lão thái phu nhân.
- Bà nội, không phải do cháu lắm lời hay cố tình bôi nhọ Sở Nghinh đâu, nhưng những lời đồn về danh tiết của cô ta thực sự không thể liệt kê hết được. Vốn dĩ cũng chỉ là lời đồn thôi, vậy mà gần đây cháu còn nghe được từ miệng của người làm trong Đế Cư. Có lời đồn rằng từ lúc cưới Sở Nghinh về, Viêm chưa từng đụng vào cô ta, nhưng cô ta lại lén lút qua lại với tình cũ, hằng đêm mặn nồng. Việc cô ta mang thai bây giờ còn chẳng hề liên quan đến Viêm, cái thai đó còn chẳng có quan hệ huyết thống gì với Ân gia. Cho nên bà nội, chúng ta không thể nhận một đứa con hoang về được.
Tô Phỉ Thúy càng nói càng hăng, hoàn toàn không biết tiết chế lại nữa.
Nghe cô ta không ngừng dùng hết những lời lẽ hoang đường để tố giác Sở Nghinh mà Lý Huệ Tử đến dì Hoa và những người khác đang ở xung quanh đều đang sốt ruột đến đứng ngồi không yên. Còn tưởng là Ân lão thái phu nhân sau khi nghe hết những điều mà Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565342/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.