Thấy Ân Điềm đã rơi vào thế bị động hoàn toàn rồi, Phong Dực cứ như vậy mà thừa nước lấn tới, tiếp tục khiêu khích.
- Bác gái ở ngay phía trước thôi. Vị hôn thê của anh, chuyện của chúng ta buộc phải nói với bác gái rồi. Chỉ có điều, em muốn tự mình nói hay để anh nói đây?
Thời gian qua, Ân Điềm vẫn luôn nghĩ rằng tất cả những trò mà Phong Dực bày ra chỉ là để dọa mình thôi, nhưng vừa nghe anh ta hỏi như vậy thì cô lại bắt đầu nghi ngờ suy đoán của mình.
- Anh lại muốn giở trò gì đây. Anh muốn trêu đùa tôi thì cũng không cần phải làm đến mức đó đâu. Cứ nói thẳng đi, anh muốn như thế nào?
Giọng của Phong Dực nửa đùa nửa thật, hoàn toàn không nghe ra được anh ta đang đùa giỡn hay nghiêm túc nữa, nếu không nhìn thấy biểu cảm hiện giờ của anh ta.
- Anh nói với em anh đang muốn trêu đùa em chứ. Em là vị hôn thê của anh mà, đương nhiên phải thực hiện hôn ước của chúng ta rồi.
Chỉ mấy lời không biết thật hay đùa của anh ta mà đã xoay Ân Điềm vòng vòng rồi. Cô còn chưa suy nghĩ được gì thì anh ta đã nói tiếp một câu nữa trước khi cúp máy.
- Điềm Điềm, anh cưới em chắc rồi.
Nhìn cuộc trò chuyện đã kết thúc, đầu óc Ân Điềm vẫn chưa tỉnh táo lại được nữa. Cô không nghe nhầm đấy chứ, hay là đầu của Phong Dực bị cửa kẹp hỏng rồi. Anh ta nói mục đích của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565299/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.