Đợi Sở Nghinh và Trương Lạc Lạc tranh cãi qua lại một lúc xong, Lý Huệ Tử cũng bắt đầu đứng ngồi không yên, vừa lo lắng quan sát biểu cảm của chồng mình lại vừa phản bác lại.
- Đúng là lão thái gia và Tô lão gia từng hứa hôn cho tiểu Thúy. Nhưng lão thái gia cũng chỉ hứa hôn cho cháu trai của người, chứ không hề xác định cụ thể là ai. Trước đây bởi vì A Viêm chưa kết hôn và là đích trưởng nên hôn sự này về nguyên tắc nên để nó thực hiện. Nhưng bây giờ tình hình đã khác so với lúc đó, A Viêm đã có vợ rồi, hôn sự này cũng không thể giao cho nó nữa.
Trương Lạc Lạc nghe Lý Huệ Tử phản bác như vậy thì trong lòng đã bắt đầu tức đến phát điên rồi. Nhưng bề ngoài thì bà ta vẫn cố gắng duy trì trạng thái bình tĩnh như không có gì ảnh hưởng.
- Chị cả, chị nói vậy là có ý gì đây? Đại thiếu gia có vợ rồi, ai cũng biết điều này. Nhưng cũng không thể vì lí do này mà bậc con cháu như chúng ta khiến lão thái gia trở thành kẻ bội ước được. Hôn ước giữa hai nhà Ân gia và Tô gia, đại thiếu gia chắc cũng đâu phải bây giờ mới được nghe nói. Cậu ấy biết rõ chuyện này mà lúc trước vẫn cưới một người phụ nữ khác về. Như vậy thực sự không hợp quy tắc đâu. Theo em thấy thì vị trí đại thiếu phu nhân này vẫn là nên trả lại cho đúng chủ nhân của nó đi. Còn về Sở tiểu thư thì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-la-ac-mong/2565260/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.