Gần cuối tháng mười hai, đường phố rực rỡ ánh đèn lung linh đón Giáng sinh.
Nhất Dao hoàn thành việc kiểm kê hàng hoá, thở ra một hơi đầy mệt nhọc. Cô đi ra bên ngoài, nhìn đường phố tấp nấp người và người, ai cũng treo trên mặt nụ cười vui vẻ.
Đứng ở trong cửa hàng của Vân Ôn có thể phóng mắt ra quảng trường lớn. Chỗ đó đặt một cây thông khổng lồ treo đèn xanh đỏ sáng rực cả một vùng trời, bên dưới là tượng tuần lộc. Ở đấy rất nhiều người đang đứng chụp anh.
Khách trong cửa hàng vơi bớt đi, nhân viên ra sau quầy nghỉ ngơi.
Vân Ôn pha trà nóng mời mọi người. Nhất Dao nhận lấy, ôm cốc trà sưởi ấm lòng bàn tay.
Tính đến nay cô đã làm việc ở cửa hàng quần áo của Vân Ôn gần hai tháng, công việc chính chỉ có kiểm hàng và tiếp đãi khách, tiền lương nhiều hơn chơi nhạc ở quán bar một chút. Hơn nữa, tính tình của Vân Ôn rất tốt, cô cũng khá thích làm ở đây.
Tiểu Liên, cô bé thu ngân nhỏ hơn Nhất Dao một tuổi nhìn cảnh tượng tấp nập bên ngoài đường, thở dài ghen tị: "Em muốn đi chơi Giáng sinh quá."
"Cuối tuần này được nghỉ đó, em tha hồ đi chơi đi." Vân Ôn nói, tay cầm bút ghi sổ sách.
Vì đón ngày lễ mà Vân Ôn quyết định cho đóng cửa hàng vào đêm chủ nhật, đồng thời cũng là đêm hai tư, đêm Giáng sinh.
"Không có người rủ đi đó huhu..."
Cô bé trề môi nhìn Nhất Dao: "Chị Dao, cuối tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-muon-van-hoa-le/3290503/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.