Ngày cuối tuần, Bạch Lộ thức dậy từ rất sớm. Sau khiđánh răng rửa mặt, thay quần áo thể dục rồi chờ Dương Quang đến đón cô. Mặc dùđã tốt nghiệp, nhưng vài bạn học quen thân trong câu lạc bộ leo núi trước kiahễ có thời gian là hẹn hò tụ tập nhau cùng đi leo núi, có lúc còn nấu cơm hoặccắm trại dã ngoại. Lần này là hoạt động đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng từ lâu,để ngăn ngừa bị quấy rầy, cô còn cố tình tắt điện thoại, cô không muốn giữađường bị người ta gọi đi tăng ca.
Tám giờ, Dương Quang lái chiếc Jetta của anh có mặtđúng giờ. Chiếc xe này là quà tặng của ba mẹ cho anh nhân dịp tốt nghiệp đạihọc. Thượng Vân cho rằng con trai đã bắt đầu ra ngoài xã hội làm việc, có mộtchiếc xe sẽ thêm tiện lợi lẫn thêm thể diện. Bình thường ghế lái phụ bên cạnhanh luôn là chỗ ngồi chuyên dụng của Bạch Lộ, nhưng hôm nay trên vị trí đó lạilà Ninh Manh.
Bạch Lộ hơi ngẩn người, còn Ninh Manh thì cười nhưkhông có chuyện gì: “Chào buổi sáng, chị Bạch Lộ.”
Dương Quang nói tối qua Ninh Manh ăn cơm ở nhà anh,nghe nói sáng nay có hoạt động leo núi liền hưng phấn đòi tham gia. Dù sao leonúi cũng là hoạt động tập thể, anh liền mang cô bé đi theo. Bạch Lộ cũng khôngthể nói gì, mặc dù trong lòng có đôi chút khó chịu.
Càng khó chịu hơn là, vì Dương Quang chở Ninh Manhcùng đi nên cô ta đương nhiên ngồi ghế lái phụ, Bạch Lộ chỉ có thể ngồi ghếsau.
Ninh Manh và Dương Quang ngồi đằng trước cứ luôn cườicười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-anh-giua-hang-van-nguoi/125566/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.