Bác Mộ Trì nghĩ đi nghĩ lại, không ngờ đáp án của anh lại là như vậy.
Cô nghẹn lại trong giây lát, tức giận trừng anh: “Anh không thể nghĩ rằng chúng ta sẽ không cãi nhau trong tương lai à?”
Cô hơi dừng lại, nhìn anh hỏi: “Hay anh cảm thấy em chỉ biết cố ý gây sự?”
“...”
Phó Vân Hành vỗ đầu cô: “Đùa với em thôi.”
Rõ ràng Bác Mộ Trì không tin, cô vẫn muốn Phó Vân Hành nói cho rõ ràng, đột nhiên cô lại nghĩ đến lúc ba mẹ cô cãi nhau rồi đấu võ mồm.
Có đôi khi rõ ràng Bác Duyên không sai, nhưng với bản lĩnh của Trì Lục, lại có thể khiến cho người ta cảm thấy như Bác Duyên sai.
Sau đó sẽ trừng phạt, bắt ông ấy ra ghế sô pha ngủ.
Mặc dù sáng hôm sau, khi cô thức dậy lại thấy papa và mama của cô đã làm hòa, nhưng Bác Mộ Trì dám khẳng định rằng, trước khi đi ngủ cô có thấy ba cô ôm chăn nhỏ ra, nằm xuống ghế sô pha, trông vô cùng đáng thương.
Nghĩ đến đây, Bác Mộ Trì thu lời đã đến miệng về.
Cô sợ ngày nào đó tâm trạng của cô không tốt, cũng cố ý gây sự rồi bắt Phó Vân Hành ra sô pha ngủ, đến lúc đó không phải cô đã tự tát vào mặt mình sao?
Phó Vân Hành quan sát những biến hóa nhỏ trên mặt cô, đè đôi môi đang cong lên xuống,
Anh có thể biết Bác Mộ Trì đang nghĩ gì.
Bạn gái của anh đúng là vô cùng đáng yêu.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-mot-chut/3354899/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.