Ba người hàn huyên vài câu, Bác Mộ Trì hỏi khi nào thì họ trở về.
Quý Thanh Ảnh sững lại, nhìn Phó Vân Hành: "Để Vân Bảo nói cho con."
Bác Mộ Trì "À" một tiếng, nhìn Phó Vân Hành.
Phó Vân Hành che miệng ho, thấp giọng nói: "Một tiếng sau nhà anh ra sân bay."
Từ Bắc Thành tới đây, bởi vì vấn đề thời gian, bọn họ không thể mua được vé bay thẳng, Phó Vân Hành và Quý Thanh Ảnh quá cảnh từ một nơi khác đến, tốn mười mấy tiếng đồng hồ.
Trở về vẫn như vậy.
Phó Vân Hành chỉ có bốn mươi mấy tiếng đồng hồ nghỉ ngơi. Cho nên lát nữa anh cần phải đến sân bay rồi bay về nước.
Bác Mộ Trì ngây ngẩn, hơi bất ngờ, nhưng cũng không ngạc nhiên đến thế.
Cô mím môi, thấy anh lộ vẻ mỏi mệt, nhỏ giọng hỏi: "Đói không?"
Phó Vân Hành: "Muốn ăn món gì?"
Bác Mộ Trì nhìn quanh một chút, chỉ một quán nói: "Mẹ nuôi, đồ ăn của quán kia cũng được, mẹ có muốn mua gì ăn không?"
Quý Thanh Ảnh: "Được thôi."
Ba người vào tiệm, tìm một chỗ trong góc và ngồi xuống.
Quý Thanh Ảnh để hai người xếp hàng mua, bản thân bà ấy không đứng lên làm bóng đèn.
Lượng người trong tiệm bây giờ khá nhiều, Bác Mộ Trì và Phó Vân Hành sánh vai xếp hàng.
Im lặng một lúc, cô liếc mắt nhìn người bên cạnh, "Mệt không?"
"Không mệt." Phó Vân Hành hiểu ý trong lời nói của cô, giọng ấm áp nói: "Đến xem em thi đấu sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-mot-chut/3354880/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.