Nói thật, nếu để người khác nói ra những lời này, chắc chắn Đàm Thư sẽ phỉ nhổ hay chê bai trong lòng, muốn hỏi một chút xem rốt cuộc cô đã tỉnh ngủ chưa.
Nhưng Bác Mộ Trì nói như vậy, cô ấy vừa không thấy kinh ngạc, cũng không cảm thấy thái quá.
Giống như sự thật nên là như thế, Bác Mộ Trì thích một người, cô không cần chủ động theo đuổi.
Cô có thể vừa ý đối phương, là vinh dự của đối phương.
Tất nhiên, cô ấy là màn lọc của bạn thân.
Nhưng phân tích cụ thể cũng hợp tình hợp lý.
Đầu tiên, lớn lên Bác Mộ Trì đã xinh đẹp hơn 95% thậm chí là 99% số người trên thế giới. Trời sinh cô đã lóa mắt, không nói trượt tuyết giỏi, thành tích học tập cũng không kém, càng quan trọng là cô cũng có sở thích ở những phương diện khác.
Biết đánh đàn, biết vẽ tranh, còn từng học vũ đạo.
Bởi vì ba cô từng làm biên kịch, cô cũng có niềm hứng thú vô tận với việc đọc sách, tiểu học rồi cấp 2 còn từng viết vài bài báo được đăng trong sách sáng tác mới.
Dù đều là vinh quang của trước kia, nhưng hiện giờ chỉ cần cô có thời gian, cô muốn làm, Đàm Thư tin cô có thể trở thành nhân tài ưu tú trong lĩnh vực mà cô muốn.
Cô ấy suy nghĩ, cảm thán: “Kỳ ghê, cậu nói lời thế này mà tớ lại đồng ý.”
“…”
Bác Mộ Trì bật cười, đôi mắt cong thành hình trăng non nhìn cô ấy, “Chắc là vì tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-mot-chut/3354835/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.