Khoảnh khắc Ngụy Xuyên nhìn thấy Mạnh Đường cậu cười nhe cả lợi.
Cậu chạy đến trước mặt Mạnh Đường, ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”
Mạnh Đường đưa áo cho cậu: “Trả cậu.”
Ngụy Xuyên nhận lấy, đột nhiên áp mu bàn tay lên trán cô: “Không bị cảm chứ?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Chỉ hơi ch** n**c mũi thôi.”
“Thế chẳng phải là cảm rồi sao.” Ngụy Xuyên cau mày, nhưng vẻ mặt lại dịu dàng xót xa, “Hôm qua tôi quên khuấy mất không hỏi, cậu đợi ở cửa bao lâu?”
Mạnh Đường nói: “Không lâu đâu, tại tôi mệt quá thôi.”
Ngụy Xuyên: “Lần sau mệt quá thì về ngủ, chuyện gì cũng có thể để sáng mai rồi tính.”
“Biết rồi.” Mạnh Đường gật đầu.
Ngụy Xuyên hỏi: “Đã ăn cơm chưa đấy?”
Mạnh Đường khựng lại, lắc lắc đầu.
Khoảnh khắc Ngụy Xuyên nhìn thấy Mạnh Đường cậu cười nhe cả lợi.
Cậu chạy đến trước mặt Mạnh Đường, ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”
Mạnh Đường đưa áo cho cậu: “Trả cậu.”
Ngụy Xuyên nhận lấy, đột nhiên áp mu bàn tay lên trán cô: “Không bị cảm chứ?”
Mạnh Đường lắc đầu: “Chỉ hơi ch** n**c mũi thôi.”
“Thế chẳng phải là cảm rồi sao.” Ngụy Xuyên cau mày, nhưng vẻ mặt lại dịu dàng xót xa, “Hôm qua tôi quên khuấy mất không hỏi, cậu đợi ở cửa bao lâu?”
Mạnh Đường nói: “Không lâu đâu, tại tôi mệt quá thôi.”
Ngụy Xuyên: “Lần sau mệt quá thì về ngủ, chuyện gì cũng có thể để sáng mai rồi tính.”
“Biết rồi.” Mạnh Đường gật đầu.
Ngụy Xuyên hỏi: “Đã ăn cơm chưa đấy?”
Mạnh Đường khựng lại, lắc lắc đầu.
Khoảnh khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067563/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.