“Lý Hàn Tân, trả điện thoại cho tôi.”
Động tác ăn cơm của Ngụy Xuyên khựng lại, Điền Duật ngồi đối diện hỏi: “Anh Xuyên, anh sao thế?”
Ngụy Xuyên giơ tay ra hiệu cậu ta đừng nói, cả đám người trên bàn ăn nhìn nhau ngơ ngác, ăn cơm cũng nhẹ nhàng hơn.
Mạnh Đường kiễng chân với lấy điện thoại của mình nhưng Lý Hàn Tân giơ tay tránh né, cô hoàn toàn không chạm tới được.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Em đã tìm Tuân Lễ An từ trước rồi phải không?” Lý Hàn Tân chất vấn Mạnh Đường.
“Tôi có tìm.” Mạnh Đường thừa nhận thẳng thắn, “Anh có gì cứ nói thẳng, trả điện thoại cho tôi, tôi còn đang nghe điện thoại đấy.”
Lý Hàn Tân bỏ ngoài tai, tức quá hóa cười: “Anh đã nói là cùng nhau bàn bạc, em lại giấu anh tự ý quyết định?”
Mạnh Đường ngẩng mặt đối diện với ánh mắt anh ta, bình tĩnh nói: “Mọi xuất phát điểm của tôi chỉ là vì bức tượng Quan Âm đó.”
Lý Hàn Tân nói: “Em đừng quên, văn vật này là phục chế khác địa điểm, một mình Tuân Lễ An nói không tính.”
“Nhưng nếu tồn tại rủi ro kỹ thuật, ông ấy có quyền từ chối phương án phục chế của các anh, ông ấy cũng có quyền tổ chức đội ngũ phục chế.”
Đội ngũ của Lý Hàn Tân là cơ quan thứ ba do địa phương sở hữu đề cử, tuy đủ tư cách nhưng những năm gần đây họ hợp tác chặt chẽ, vốn đã có hiềm nghi liên kết lợi ích.
Sở dĩ Tuân Lễ An chấp nhận anh ta phục chế khác địa điểm chẳng qua là vì danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067545/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.