Có lẽ… cô có thể trấn an Ngụy Xuyên trước.
Mạnh Đường dừng lại một lát, nói: “Nhưng cậu đột ngột như vậy, tôi chẳng chuẩn bị gì cả.”
“Tôi hiểu ra rồi, càng chuẩn bị càng lắm chuyện, thà cứ liều một phen cho xong.”
“Vậy cậu đi tỏ tình với cậu ấy đi,” Mạnh Đường lầm bầm, “Tại sao lại lôi tôi theo?”
“Cậu nhìn vào mắt tôi này.” Ngụy Xuyên gõ gõ mặt bàn, “Nói cho tôi biết, cậu còn thích Hứa Hạc Thanh không?”
Mạnh Đường ngước mắt lên, chạm vào một mảng đen thẫm, ánh mắt cậu mang theo sự sắc bén như nhìn thấu cô.
Mạnh Đường cụp mi xuống, che giấu sự hoảng loạn thoáng qua trong chốc lát.
“Vẫn còn cảm giác đúng không?” Từ cổ họng Ngụy Xuyên bật ra một tiếng cười khẽ cực nhạt.
Mạnh Đường chọn cách im lặng.
“Vậy cậu đi cùng tôi đi.” Ngụy Xuyên cố tình tỏ ra bướng bỉnh.
“… Tôi có thể hỏi một câu tại sao không?”
Ngụy Xuyên cười cợt nhả ghé sát lại, bắt đầu nói hươu nói vượn: “Cậu nghĩ xem, hai người cùng tỏ tình, nếu đều thành công thì song hỷ lâm môn, nếu đều thất bại thì có người chia sẻ, nếu một người thất bại một người thành công, thì là bạn tốt, đương nhiên sẽ vui mừng cho đối phương, một vụ làm ăn tốt biết bao.”
Rốt cuộc có tỏ tình hay không, Mạnh Đường thực ra chưa bao giờ thực sự quyết định.
Nhưng trước mắt tượng Quan Âm cần phục chế, cô quả thực không có thời gian cho chuyện tình cảm nam nữ.
Có lẽ… cô có thể trấn an Ngụy Xuyên trước.
Mạnh Đường dừng lại một lát, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067525/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.