Cửa xe đóng lại tạo nên âm thanh trầm thấp như vĩ thanh của đàn cello, Mạnh Đường không kịp trở tay, trố mắt nhìn Ngụy Xuyên.
Một cánh cửa ngăn cách gió lạnh và dòng người, trong xe yên tĩnh đến mức quỷ dị.
Ánh mắt Mạnh Đường dao động đầy kinh ngạc: “Cậu…”
“Tiểu Xuyên, đi luôn chứ?” Chú Nghiêm lén nhìn qua gương chiếu hậu.
“Cậu kéo tôi lên xe làm gì?” Mạnh Đường hoảng hốt hạ thấp giọng, khóe mắt cũng liếc nhìn chú Nghiêm.
Ngụy Xuyên tự động phớt lờ câu hỏi của cô, liếc nhìn cái ba lô căng phồng của cô, giận không chỗ trút:
“Cậu tin tưởng cái tên Lý Hàn Tân đó đến thế à? Hai người đã bốn năm không gặp rồi, cậu còn dám đi khách sạn với anh ta?”
“Đến lúc đó trò chuyện trên trời dưới đất, rượu vào lời ra, cậu còn nhớ mình họ gì không?”
Mạnh Đường cảm thấy cậu thật vô lý: “… Tôi đi khách sạn với anh ta bao giờ, tôi đi gặp Tô Miễn, tôi tự đặt phòng rồi.”
Ngụy Xuyên sốt ruột: “Cậu tự đặt phòng thì đã sao? Cậu có tin không, đổi lại là tôi, chỉ cần để nhân viên khách sạn biết hai ta đi cùng nhau, tôi có một trăm cách để vào phòng cậu.”
“Cậu vào phòng tôi làm gì?” Mạnh Đường trừng mắt nhìn cậu, “Mau mở cửa, tôi muốn xuống xe.”
Ngụy Xuyên: “Không phải tôi muốn vào phòng cậu, tôi đang giả thiết thôi. Chỉ cần tối nay người đàn ông đi cùng cậu có chút tà tâm cậu sẽ gặp nguy hiểm, có ngốc không hả?”
Mạnh Đường ngẩn ra: “Ý cậu là Lý Hàn Tân?”
Ngụy Xuyên hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067506/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.