Ngụy Xuyên kéo Mạnh Đường ra khỏi cửa hàng tiện lợi đi về phía Bắc một đoạn, bỗng nhiên dừng lại nhìn cô chằm chằm.
Mạnh Đường quay mặt đi: “Cậu nhìn cái gì?”
Muốn xin lỗi nhưng lại ngại ngùng khó nói, Ngụy Xuyên lí nhí lẩm bẩm: “Tôi còn tưởng cậu sẽ không nói chuyện với tôi nữa.”
Mạnh Đường cụp mắt mở điện thoại, chuyển khoản số tiền mua đồ ban nãy qua cho cậu.
“12 tệ cũng đáng để cậu trả lại tôi à.” Ngụy Xuyên nhìn lon bia trong tay cô, “Cậu mua cái này làm gì?”
“Uống.”
Ngụy Xuyên: “…”
Cậu đúng là hỏi thừa mà.
“Khụ…” Ngụy Xuyên hắng giọng, “Có phải cậu vẫn đang giận không?”
Mạnh Đường không trả lời, quay đầu nhìn thấy chiếc ghế dưới bóng cây phía Bắc liền đi tới.
Chỗ này mùa hè cây cối rậm rạp che nắng, rất nhiều sinh viên thích tới đây hóng mát, mùa đông thì rõ ràng là không ai ngó ngàng tới.
Mạnh Đường bóc gói khoai tây chiên, nhón một miếng bỏ vào miệng, cắn kêu rôm rốp.
Vẫn không để ý đến người ta, Ngụy Xuyên cam chịu ngồi xuống bên cạnh, cũng không ấp úng nữa, nói thẳng:
“Tôi đến xin lỗi, xin lỗi nhé.”
Mạnh Đường đưa gói khoai tây chiên qua, Ngụy Xuyên sững sờ, dễ dỗ dành thế sao?
Cậu nghi hoặc nhìn Mạnh Đường, thăm dò: “Tôi ăn được không?”
Mạnh Đường gật đầu.
Ngụy Xuyên vẫn không chắc chắn: “Tôi ăn xong là chúng ta làm hòa nhé?”
Mạnh Đường: “… Tôi với cậu cạch mặt nhau à?”
Hôm qua chẳng qua là lời qua tiếng lại.
“Không có,” Ngụy Xuyên cười hi hi ha ha nhón một miếng, “Bia cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067504/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.