Lúc quay lại bảo tàng đã gần hai giờ, Ngụy Xuyên đi theo sau Mạnh Đường làm người khuân vác, xách một đống thú bông.
Mạnh Đường nói chuyện tặng thú bông cho bọn trẻ với chuyên viên lên kế hoạch, đối phương vui vẻ đồng ý, Ngụy Xuyên liền được phát một tấm thẻ người tốt.
Cậu cũng thuận lý thành chương ở lại, tự phong mình làm trợ lý của Mạnh Đường.
Thú bông để ở góc, các bạn nhỏ đi vào không nhìn thấy, Ngụy Xuyên nói có thể làm một bất ngờ nho nhỏ.
Ổn định chỗ ngồi cho các bạn nhỏ xong Mạnh Đường giơ lên một miếng gỗ, nói to:
“Đây là miếng gỗ đoạn do bảo tàng đã chuẩn bị sẵn, chị thấy kích thước độ dày này thích hợp khắc một cái kẹp sách (bookmark),các em thấy thế nào?”
“Được ạ~” Các bạn nhỏ kéo dài giọng.
“Chị ơi, chị định khắc gì thế ạ?”
Mạnh Đường mỉm cười: “Các em thích hình gì?”
“Khủng long.”
“Cỏ bốn lá.”
“Mẹ em.”
“Na Tra.”
“Không chịu, em muốn Ngao Bính.”
“Em muốn bố của Ngao Bính.”
“…”
Mạnh Đường dở khóc dở cười, xem phim cũng không uổng công.
Một đám tiểu yêu, Ngụy Xuyên giả vờ nghiêm túc ho hai tiếng: “Đừng ồn nữa.”
Đừng nói chứ, cậu to cao đứng lù lù ở đó cũng có tác dụng phết.
Thấy bọn trẻ quả nhiên bị “dọa” sợ, Mạnh Đường cong môi.
“Khắc cá chép Koi nhé.” Mạnh Đường nhìn các bạn nhỏ, “Cá chép Koi nô đùa với sóng nước.”
Bọn trẻ nghe xong lại thảo luận về thân hình của cá chép Koi, nhưng đều thống nhất ý kiến, phải mũm mĩm.
Mạnh Đường đáp ừ, nương theo thớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067494/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.