Ngày chung kết, Đại học G là sân nhà, nhóm Ngụy Xuyên càng cần các bạn học trong trường đến cổ vũ sĩ khí.
Rất nhiều người hai trận trước không đi, chỉ đợi trận chung kết.
Việc đã xong, Ngụy Xuyên cũng đã mời, bạn cùng phòng đều đến hiện trường cổ vũ, Mạnh Đường không có lý do từ chối, cô nói với Tạ Linh Âm là đã xong việc.
“Vậy thì tốt, trận đấu 7 rưỡi tối mới bắt đầu, tớ còn định bảo, nếu chưa xong việc thì tranh thủ thời gian ban ngày.”
“… Tối mới bắt đầu á?”
Mạnh Đường quả thực không biết, lúc Ngụy Xuyên hẹn cô xem chung kết cô còn tưởng là buổi chiều.
Tạ Linh Âm giải đáp cho cô: “Giờ này buổi tối là khung giờ vàng, livestream vào khung giờ này có thể thu hút nhiều khán giả hơn, tăng độ phủ sóng.”
Hóa ra là vậy.
Chiều hôm sau Mạnh Đường và bạn cùng phòng ăn cơm ở trường xong xuất phát đến Đại học G.
Nhóm Hứa Hạc Thanh đã đến từ sớm, nghe nói còn làm một băng rôn cho Ngụy Xuyên.
Nói thật, Mạnh Đường rất tò mò.
Tuy nhiên, cô tưởng chỉ là mấy câu khẩu hiệu khích lệ ngắn gọn.
Khi bước vào nhà thi đấu Đại học G, nhìn thấy dòng chữ “Ngụy Xuyên, cậu là điện, cậu là quang, cậu là thần thoại duy nhất”, cô không nhịn được, bám vai Tạ Linh Âm cười ngặt nghẽo một hồi lâu.
Tạ Linh Âm nhún vai: “Chỉ là một câu hát thôi mà, buồn cười thế à?”
Mạnh Đường khó khăn lắm mới nhịn cười được, nói với cô ấy: “Tớ cảm giác ba người bọn họ giây tiếp theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gan-them-chut-nua-la-mat-kiem-soat/5067492/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.